Bà Chúa Nuôi Ong

Nhìn vẻ ngoài trẻ trung, đầy nữ tính, ít ai biết được bà Phan Thị Ngọc Điệp (xã Gia Kiệm, huyện Thống Nhất, Đồng Nai) đã bước vào tuổi 44 với gần 30 năm phiêu bạt, rày đây mai đó theo bầy ong đi tìm mật.
Bà Điệp là một trong những phụ nữ hiếm hoi ở Đồng Nai có thâm niên trong nghề nuôi ong. Hiện bà Điệp là chủ trại ong với cả ngàn thùng, sản lượng mật thu hàng năm đạt vài chục tấn.
* Theo ong đi tìm mật
“Gia đình có nghề nuôi ong nên từ 15 tuổi, tôi đã thạo việc coi sóc đàn ong. Nghề này đã giúp tôi bén duyên với chồng, vốn cũng là người sống theo những cánh ong bay. Từ Bảo Lộc (tỉnh Lâm Đồng), tôi theo chồng về Gia Kiệm, sống bằng nghề nuôi ong cho đến bây giờ” - bà Điệp nhớ lại.
Khởi nghiệp, vợ chồng bà chỉ có hơn 100 thùng ong làm vốn rồi dần dần tích lũy mới đạt quy mô trên ngàn thùng ong như hiện nay. Mỗi năm, đàn ong phải di chuyển khoảng 7 lần, tìm đến mùa hoa ở khắp các vùng trong Nam, ngoài Bắc. Chính vì vậy, có mùa ong cho mật hoa cà phê, mật nhãn, vải thiều, mùa thì có mật từ những cánh rừng cao su, rừng keo bạt ngàn. Đời người thợ nuôi ong cũng phiêu bạt khắp nơi. Bà Điệp kể: “Suốt những năm qua, tuy có nhà ở phố nhưng tôi hầu như đều sống ở rừng vì phải theo ong đi tìm mật. Cuộc sống rày đây mai đó, ngày đêm âm thầm sống giữa rừng, ngay cả ở vùng có điện, tối đến mình cũng không mở đèn vì loài ong sợ ánh sáng”.
Bà Điệp say mê kể về những chuyến đi, về những nơi đến với tình cảm đầy quyến luyến. Nhiều nhà vườn luôn nồng nhiệt chào đón đàn ong về vì nó là loài có ích cho cây trồng, mùa vụ. “Cả ngày chỉ xoay quanh đàn ong, hết mùa thu mật lại đến việc hợp đàn rồi nhân đàn, tách đàn… Nhưng nhờ lòng đam mê nghề nên tôi không thấy cuộc sống khó khăn, tẻ nhạt” - bà Điệp cho biết.
* Lộc của trời
30 năm sống với nghề nuôi ong, bà vẫn có những mùa mật “đắng” vì bị mất mùa. Không ít lần, cả năm bươn chải không có mấy đồng lời vì mật ong rớt giá. Nhưng theo bà Điệp, đây vẫn là nghề mang lại hiệu quả cao. “Gia đình tôi có cơ ngơi như hiện nay, đủ điều kiện nuôi 4 đứa con ăn học nên người đều nhờ con ong. Thời gian trước, tôi có đầu tư mở thêm trại chăn nuôi cả chục ngàn con gà. Mấy năm trời thua lỗ vì dịch bệnh, giá thị trường bấp bênh. May có nghề nuôi ong chống đỡ” - bà Điệp cho biết thêm.
Dù đã lớn tuổi, người phụ nữ này vẫn có thể phóng xe máy hàng trăm cây số từ nhà đến trại ong. Nhìn dáng vẻ trẻ trung, nhanh nhẹn của bà hầu như không thấy dấu vết của gánh nặng tuổi tác, một phần nhờ dòng mật ngọt mà loài ong chăm chỉ chắt chiu từ lộc của trời.
Có thể bạn quan tâm

Đang phun thuốc cho 1,3ha lúa của gia đình, ông Lê Văn Lên, nông dân ở ấp 11, xã Vị Trung, huyện Vị Thủy, cho biết: “Không phải đến thời điểm này mới phun thuốc phòng bệnh cho lúa, mà ngay từ khi lúa hơn 20 ngày tuổi là nông dân chúng tôi đã chủ động trong vấn đề này.

Vào thời điểm này, người đến đặt mua hoa kiểng của HTX Nông nghiệp Huỳnh Dân ở thị xã Ngã Bảy ra vào liên tục. Cứ 5 đến 10 phút là có khách đến hỏi, đặt hàng. Với vị trí thuận lợi là nằm ngay ngã ba cửa ngõ vào thị xã Ngã Bảy và tuyến quốc lộ về tỉnh Sóc Trăng, nên HTX buôn bán rất thuận lợi, từ bán lẻ đến cung cấp sỉ cho các cơ sở khác.

Đồng chí Cao Xuân Hải - Phó Chủ tịch UBND huyện cho biết: “Để ổn định sản xuất, đảm bảo an ninh lương thực, đồng thời nâng cao chất lượng sản phẩm nông nghiệp, vụ chiêm xuân năm nay huyện tập trung chỉ đạo xây dựng các mô hình khuyến nông nhằm chuyển đổi cơ cấu giống cây trồng theo hướng năng suất, chất lượng, hiệu quả kinh tế cao gắn với việc tìm đầu ra cho sản phẩm.

Phát huy những kết quả đã đạt được, đồng thời luôn xác định mục tiêu vụ xuân là tiền đề, tạo động lực cho các vụ tiếp theo, UBND xã đã chỉ đạo các thành viên ban chỉ đạo sản xuất; HTX dịch vụ nông nghiệp và các trưởng khu dân cư khuyến cáo, tuyên truyền bà con thực hiện đúng khung lịch thời vụ của tỉnh, huyện giao.

Giai đoạn từ những năm 1990 về trước trên đồi Phú Thọ bát ngát đâu đâu cũng là sắn, sắn là nguồn lương thực chủ yếu không chỉ cho người mà còn chăn nuôi, có năm diện tích lên tới đến 55-60 ngàn ha, sản lượng lên tới hàng chục vạn tấn củ tươi.