Nhiều giải pháp giảm ô nhiễm môi trường vùng nuôi thủy sản ven biển
Theo Chi cục Thủy sản tỉnh, hiện nay, toàn tỉnh có khoảng 4.000 ha nuôi tôm thâm canh, bán thâm canh, quảng canh cải tiến và tôm - lúa, với tổng sản lượng tôm cung cấp cho thị trường hàng năm hơn 21.000 tấn. Bên cạnh đó, tỉnh có khoảng 2.150 ha nuôi nghêu, tập trung ở xã Tân Thành (huyện Gò Công Đông) và xã Phú Tân (huyện Tân Phú Đông), với sản lượng nghêu gần 19.000 tấn/năm. Ngoài ra, các đối tượng thủy sản nuôi nước lợ khác như: Sò huyết, cua, cá kèo, cá chẽm... cũng được nuôi rải rác trên địa bàn các huyện phía Đông.
Mặc dù, nghề nuôi tôm thời gian gần đây phát triển khá ổn định, trình độ kỹ thuật của người nuôi và mức độ thâm canh ngày càng cao. Tuy nhiên, ý thức của người dân về sử dụng hóa chất, kháng sinh đúng cách trong nuôi tôm chưa cao; việc dập dịch, xử lý chất thải trong nuôi tôm trước khi thải ra môi trường chưa được người nuôi tôm quan tâm. Đối với nghề nuôi nghêu, việc quản lý môi trường vùng nuôi chưa được người nuôi thực hiện triệt để, từ đó gây ảnh hưởng xấu đến môi trường sinh thái ven biển, dẫn đến nguy cơ dịch bệnh bùng phát và làm giảm hiệu quả kinh tế trong nuôi tôm.
Để góp phần bảo vệ môi trường biển, hạn chế dịch bệnh, tăng hiệu quả cho người nuôi trồng thủy sản, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tỉnh khuyến cáo: Đối với người nuôi tôm và các đối tượng nuôi thủy sản nước lợ trong ao, không sử dụng các loại hóa chất, kháng sinh dạng nguyên liệu mà chỉ dùng các sản phẩm xử lý, cải tạo môi trường dùng trong nuôi trồng thủy sản nằm trong danh mục được phép lưu hành hoặc được cơ quan có thẩm quyền cho phép sản xuất, kinh doanh. Tuyệt đối không sử dụng các loại hóa chất diệt giáp xác, cải tạo ao nuôi tôm có nguồn gốc thuốc bảo vệ thực vật như: Cypermethrin, Deltamethrin...
Sử dụng quy trình nuôi tôm an toàn sinh học bằng cách sử dụng các chế phẩm sinh học, hạn chế thấp nhất việc sử dụng các loại hóa chất, kháng sinh trong nuôi tôm, để giảm bớt chất thải do phân, thức ăn dư thừa, dư lượng các loại hóa chất, kháng sinh trong ao tôm, từ đó, giảm lượng chất thải thải ra môi trường sông, rạch tự nhiên khi cải tạo ao nuôi. Thường xuyên theo dõi sức khỏe, quản lý tốt lượng thức ăn hàng ngày của thủy sản nuôi, tránh tình trạng sử dụng thức ăn dư thừa, làm tăng lượng chất thải trong ao nuôi, bởi lượng thức ăn dư thừa sẽ tích tụ xuống đáy ao làm ô nhiễm môi trường ao nuôi.
Cần đầu tư hệ thống ao xử lý nước thải để xử lý nước ao nuôi thủy sản sau khi thu hoạch hay bị dịch bệnh trước khi xả nước trong ao ra môi trường, với diện tích ao xử lý nước thải tối thiểu bằng 30% diện tích ao nuôi. Bùn thải trong nuôi thủy sản phải có khu chứa riêng trong cơ sở nuôi, hay có phương án xử lý bùn thải phù hợp như: Bồi đắp nền nhà, tôn cao bờ đê, san lắp mặt bằng... Tránh tình trạng bơm bùn thải trực tiếp ra các kênh rạch, dẫn đến tình trạng ô nhiễm hữu cơ, để lại dư lượng hóa chất trong đất, nước và gây ra tình trạng bồi lắng các kênh rạch trong vùng nuôi.
Ngoài ra, bà con nuôi tôm cần thả tôm giống với mật độ thích hợp; cụ thể nên thả giống với mật độ 15 - 25 con/m2 đối với tôm sú, 45 - 60 con/m2 đối với tôm thẻ chân trắng. Cần áp dụng quy trình thực hành nuôi trồng thủy sản tốt và chứng nhận VietGAP để quá trình nuôi tôm đảm bảo an toàn thực phẩm, dịch bệnh, môi trường và an sinh xã hội.
Đối với người nuôi nghêu ven biển, phải thường xuyên kiểm tra tình trạng sức khỏe nghêu, nếu phát hiện nghêu chết nên kịp thời thu gom đem ra khỏi bãi nuôi và có biện pháp khử trùng, để hạn chế ô nhiễm môi trường, dịch bệnh trên nghêu.
Có thể bạn quan tâm
Tổ hợp tác (THT) trồng rau an toàn (RAT) ấp Đai Tèn, xã Lương Hòa A, huyện Châu Thành (Trà Vinh) thành lập năm 2010, có 56 thành viên tham gia, trên diện tích 12,5ha. THT chuyên canh tác các loại rau màu như: khổ qua, dưa leo, bầu, bí, ớt chỉ thiên… hàng năm đem về lợi nhuận cho các thành viên khoảng 200 triệu đồng/ha, từ đó đời sống kinh tế của các thành viên ngày càng ổn định.
Từ sau ngày hòa bình, nhiều gia đình ở vùng đồng bằng xã Hải Phú đã cơm đùm mắm muối phạt rừng tìm về K4 để khai phá. Ròng rã mấy chục năm bám trụ, cải tạo từng mét đất đầy đá sỏi, họ khắc trong mình niềm tin mãnh liệt rằng rồi đất sẽ hồi sinh… Và bây giờ đất K4 khắc nghiệt đã và đang mang lại những mùa no ấm. Dẫn chúng tôi thăm K4- được xem là vùng trọng điểm trồng cam ở Quảng Trị, ông Nguyễn Nhạc, Phó Chủ tịch UBND xã Hải Phú cho biết: “Chính sự cần cù, nhẫn nại của những người nông dân ở vùng đồi K4 đã làm đất hồi sinh, cho quả ngọt lành. Anh nhìn đấy, toàn bộ khu triền đồi bên khe suối này giờ đã là bạt ngàn cây cam, đồi chè và nhiều loại cây ăn quả, hoa màu khác… Người lạc quan nhất cũng khó có thể tưởng tượng được giờ đây vùng đồi K4 đã trở nên trù phú thế này”.
Mới 28 tuổi nhưng anh Vũ Ngọc Tuyến ở thôn Cá Nội, xã Hoàng Thắng (Văn Yên - Yên Bái) đã là chủ của một cơ sở sản xuất nấm sò và mộc nhĩ. Vụ đông xuân năm 2012 - 2013, gia đình anh đã thu lãi trên 60 triệu đồng và tạo việc làm thường xuyên cho 7 lao động với mức lương từ 2,5 đến 3 triệu đồng/người/tháng.
Gần đây, mô hình trồng cải thìa, cải rổ ở xã Khánh Hòa (Châu Phú - An Giang) phát triển mạnh, đã mang lại thu nhập cho nhiều hộ nông dân địa phương.
Những dấu hiệu của bệnh tôm rất đa dạng, chúng xuất hiện nhiều trên cơ thể con tôm, có thể là biểu hiện của một hay nhiều tác nhân gây bệnh. Vì thế, khi chẩn đoán bệnh, cần nhận định được tác nhân chủ yếu gây bệnh để có hướng xử lý đúng đắn.