Khổ Qua Thành... Khổ Quá !
Từ đầu năm đến nay, người trồng khổ qua ở Bình Định trở tay không kịp vì giá khổ qua liên tục rớt giá thảm hại. Hiện nay, người trồng khổ qua ở tỉnh này vừa làm vừa “run” vì không biết trong thời gian tới giá cả của nó có còn tuột thêm nữa không.
Xã Phước Hiệp (Tuy Phước-Bình Định) là địa phương có phong trào trồng rau màu rất mạnh, trong đó khổ qua là loại cây trồng chủ lực với hàng trăm hộ tham gia. Nông dân ở đây người không có đất màu cũng đi thuê đất với giá rất cao để trồng khổ qua, bởi nếu được giá, thu nhập từ loại cây trồng này cao gấp nhiều lần so với cây lúa. Trồng khổ qua phủ bạt (giống như trồng dưa hấu) vừa tiết kiệm được nước tưới, vừa lưu giữ được lâu lượng phân bón tại gốc và ít bị sâu bệnh tấn công gây hại nên có độ an toàn cao. Nông dân Lê Ngọc Anh ở đội 2, thôn Lộc Chánh, xã Phước Hiệp vừa giăng dây ni lon cắm choái cho vụ trồng mới vừa cho biết: “Gia đình tui làm 3 sào khổ qua, trong dịp Tết Nguyên đán vừa rồi, 1 kg khổ qua bán được 12.000đ. Thu hoạch trọn vụ tui “bỏ túi” được 40 triệu, ngon ơ. Nếu suôn sẻ, cây khổ qua không bị sâu bệnh gây hại, giá cả ổn định, mỗi năm thu 2 vụ thì không làm cây gì cho bằng. Còn bây giờ, vợ chồng tui vừa xuống giống vừa run vì khổ qua đang đứng ở giá rất thấp, chỉ có 3.000đ/kg”.
Theo tính toán của anh Lê Ngọc Anh, mỗi sào đất phải chi phí 500.000đ tiền giống, 300.000đ tiền mua bạt, 600.000đ tiền lưới (15 kg), 4 triệu đồng tiền phân/vụ (cả phân bón lót). Đó là chưa kể đến chi phí tiền mua cây làm choái, công làm đất và thuốc BVTV. Với năng suất 2 tấn khổ qua/sào và với cái giá 3.000đ/kg như hiện nay, sau khi trừ mọi chi phí người trồng khổ qua chỉ lãi được chút ít hoặc vừa đủ vốn.
Chị Hai (vợ anh Anh) góp chuyện: “Từ Tết đến nay giá khổ qua liên tục giảm mạnh, từ 12.000đ-14.000đ/kg xuống còn 6.000đ/kg. Người trồng khổ qua chưa hết tá hỏa thì lại tiếp tục giảm còn 4.000đ, thậm chí có lúc tuột chỉ còn 2.500đ/kg, bây giờ nhích lên được 3.000đ. Người làm nông thì phải làm quanh năm chứ lẽ nào để đất không, cũng không thể chờ giá tăng cao mới trồng. Bữa nay xuống giống mà vợ chồng tui luôn miệng cầu nguyện cho lúc thu hoạch giá khổ qua tăng cao trở lại”.
Những người đã có thâm niên 9-10 năm trồng khổ qua như vợ chồng anh Lê Ngọc Anh, được “trúng” nhiều vụ rồi thì giờ có “thua” cũng cam đành, chứ như trường hợp chị Nguyễn Thị Nở ở thôn Đại Lễ (Phước Hiệp) mới “chân ướt chân ráo” vào nghề đã phải đối mặt với cái giá khổ qua thấp tịt thì không khỏi lo lắng. Chị Nở đứng cuốc cỏ giữa những vồng khổ qua vừa xuống giống với gương mặt buồn thiu, than thở: “Tui vừa thuê lại 3,5 sào đất của những hộ nông dân có lao động đi làm hết ở khu công nghiệp để trồng khổ qua với giá 1,2 triệu đồng/sào/năm, với diện tích này tui làm được 7 vồng khổ qua. Chưa chi đã chi phí hết 3 cây rưỡi bạt nhựa hơn 800.000đ, mua hàng trăm cây trảy làm chóai, mỗi cây 5.000đ, 35 bì giống mỗi bì 47.000đ, vị chi hết hơn 1,6 triệu đồng nữa. Tính thêm phân bón, công làm đất tiền chi phí đầu tư lên đến 4-5 triệu đồng. Với cái giá khổ qua hiện nay chắc lời lãi không đủ chi phí tiền phân”.
Tại điểm thu mua của chị Ba ở xã Phước Hiệp, chúng tôi nhìn thấy nhân công đang đóng những trái khổ qua vào những chiếc thùng giấy với không khí làm ăn rất uể oải. Hàng ngày, chị Ba thu mua của nông dân và cung ứng ra thị trường Đà Nẵng hàng trăm thùng khổ qua. Thế nhưng mặt hàng này hiện đang rất “đứng”, nhiều khi hàng vừa chở ra đến nơi đã phải chịu cái gía hạ hơn. Làm ăn thua lỗ liên tục. Chị Ba than thở về “bi cảnh” của trái khổ qua hiện nay: “Người trồng khổ qua...khổ đã đành, mua bán như tụi tui cũng khổ lây. Bây giờ tiếp tục đóng hàng gửi đi để giữ mối lái chứ chẳng lời lãi gì, thậm chí nhiều chuyến lỗ chỏng chân”.
Box: “Xã Phước Hiệp có 8 thôn thì thôn nào cũng có nông dân trồng khổ qua. Trồng nhiều diện tích nhất là thôn Tú Thủy, lúc đắt hàng, mỗi ngày có đến hàng chục đầu nậu tập trung về thu mua, lúc hàng ế như hiện nay thì vắng teo. Cây khổ qua là cây trồng chủ lực trong chuyển đổi cơ cấy cây trồng của xã, bây giờ giá tuột thấp, người trồng đang gặp rất nhiều khó khăn”, ông Lê Văn Nhựt-Phó chủ tịch UBND xã Phước Hiệp.
Có thể bạn quan tâm
Do nghề nuôi cá tra xuất khẩu gặp khó khăn, được sự tuyên truyền, vận động và hỗ trợ của chính quyền, ngành chuyên môn, nhiều hộ ở Vĩnh Long đã chuyển đổi đối tượng và mô hình nuôi, quay sang nuôi thủy đặc sản và nuôi thủy sản nội địa.
Tại hội thảo “Phát triển tôm hùm bền vững khu vực miền Trung” do Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tổ chức tại TP. Nha Trang mới đây, nhiều đại biểu cho rằng nếu không giải quyết được những tồn tại hiện nay để nâng cao sức cạnh tranh, giá trị và thương hiệu tôm hùm nước ta sẽ bị thu hẹp dần.
Trong 7 tháng đầu năm 2015, Việt Nam xuất khẩu gạo sang thị trường Châu phi đã đạt 525.896 tấn gạo, chiếm 15,93% tổng sản lượng gạo xuất khẩu của Việt nam ra Thế giới, tăng 52,03% so với năm 2014.
Anh Sa Lê (người dân tộc Chăm ở xóm Chăm Vĩnh Hanh, huyện Châu Thành) là người đầu tiên ở An Giang thành công với mô hình nuôi le le.
Gạo bao thai của HTX Thương mại dịch vụ và Sản xuất (TMDV&SX) nông - lâm - thuỷ sản Tuấn Hùng, xã Dực Yên (HTX Tuấn Hùng, huyện Đầm Hà, Quảng Ninh) đang ngày càng được nhiều người tiêu dùng và thị trường ưa chuộng.