Cơ Sở Tiến Phát Mỗi Năm Cung Ứng 3.000 Tấn Mật Ong Xuất Khẩu
Tọa lạc tại ấp Hòa, xã Dưỡng Điềm (Châu Thành - Tiền Giang), cơ sở nuôi ong Tiến Phát do ông Nguyễn Văn Tiến làm chủ mỗi năm cung ứng cho thị trường 3.000 tấn mật ong đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu. Sản lượng mật ong do cơ sở ông cung ứng xếp thứ tư trong cả nước, chỉ sau 3 công ty ong mật ở tỉnh Đắk Lắk và Đồng Nai.
Ông Tiến cho biết, ông đến với nghề nuôi và sản xuất mật ong từ năm 1976. Sau 30 năm gắn bó với nghề, ông nhận thấy nghề nuôi ong thu hút nhiều người tham gia nhưng ở khâu tiêu thụ sản phẩm còn rất bấp bênh, giá đầu ra không ổn định.
Với vai trò là Phó Chủ tịch Hội Nuôi ong tỉnh, mong muốn giúp hội viên cũng như người nuôi ong khắc phục khó khăn về thị trường, vốn, từ năm 2007, ông quyết định chuyển hướng từ nghề nuôi ong sang hỗ trợ kỹ thuật, cung ứng vật tư, thuốc chữa bệnh, thức ăn, phấn hoa… phục vụ cho các trại nuôi ong; đồng thời giúp tạo đầu ra ổn định cho người nuôi ong thông qua bao tiêu sản phẩm mật ong để cung ứng cho các công ty ong mật tại tỉnh Đắk Lắk xuất khẩu sang thị trường Mỹ và một số nước châu Âu.
Hiện tại, cơ sở của ông bao tiêu sản phẩm cho 100 trại ong ở trong và ngoài tỉnh Tiền Giang như: Bắc Giang, Quảng Trị, Quảng Bình, Bình Phước, Đồng Nai, Kiên Giang… Với sản lượng mật ong tiêu thụ 3.000 tấn trong năm 2013 (giá thu vào 30 ngàn đồng/kg), cơ sở của ông đã góp phần giải quyết việc làm thường xuyên cho 500 lao động (các trại và tại cơ sở), mức thu nhập từ 8-10 triệu đồng/người/tháng.
Để giúp bổ sung thức ăn, đảm bảo dinh dưỡng cho ong nhằm kéo dài thời gian sản xuất mật, đặc biệt là trong mùa mưa, cơ sở của ông còn sản xuất ra sản phẩm bột đậu nành (hạt đậu nành rang, trộn đường theo tỷ lệ 50:50, xay nhuyễn) cung ứng cho các trại với khối lượng lên đến hàng ngàn tấn/năm (mức giá từ 20-22 triệu đồng/tấn).
Hàng năm ông còn nhập 50 tấn phấn hoa (thức ăn dinh dưỡng cao) từ Đắk Lắk để dự trữ và cung ứng cho các trại (với mức giá 100 triệu đồng/tấn) và nghiên cứu sản xuất ra thuốc đặc trị bệnh cho ong rất hiệu quả.
Nhằm hỗ trợ các trại ong về vốn, ông ứng trước nguyên liệu, thức ăn… (không tính lãi), sau đó khấu trừ vào tiền thu mua mật. Theo ông, nguồn vốn đầu tư ứng trước cho các trại hàng năm lên đến hàng chục tỷ đồng (trung bình 100 triệu đồng/trại). Qua theo dõi, ông nhận thấy, mỗi trại ong có quy mô từ 250-300 đàn ong (thùng), nuôi theo cánh đồng lớn, trong điều kiện thuận lợi, trừ chi phí mỗi năm cho thu nhập bình quân 250 triệu đồng.
Ông Tiến cho biết, để đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu, mật ong phải qua các công đoạn kiểm soát rất gắt gao từ nước nhập khẩu về dư lượng thuốc kháng sinh, chất chống nấm mốc (có trong thuốc bảo vệ thực vật - BVTV). Vì vậy, khi thu mật, ông đều tổ chức lưu mẫu, đánh mã riêng theo từng trại để tiện việc theo dõi, kiểm tra, đối chứng…
Theo ông, khi ong hút mật, phấn từ bông cao su, keo sẽ cho mật tốt hơn, đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu. Đối với bông tràm nước, dừa… thường cho mật sạch; mật hoa chôm chôm, nhãn… thường chỉ đáp ứng nhu cầu thị trường nội địa.
Hiện nay, một số vườn cây ăn trái ở khu vực Đồng bằng sông Cửu Long như nhãn đã bị thu hẹp do bệnh “chổi rồng”, một số khác sử dụng thuốc BVTV với hàm lượng cao, không tổ chức phun xịt đồng loạt theo lịch, dẫn đến không đảm bảo an toàn cho đàn ong, cũng như chất lượng mật thu được nên nhiều hộ nuôi ong đã di chuyển đàn ong ra các tỉnh miền Đông, miền Trung và miền Bắc để tạo điều kiện cho đàn ong khai thác mật từ các vườn cây có diện tích lớn, đảm bảo an toàn hơn như: vải ở Bắc Giang; tràm, keo ở Quảng Ngãi, Hòa Bình; điều, cao su ở Đồng Nai, Bình Dương…
“Cuối năm 2013, tôi nhập 1 máy tạo nền sáp nuôi ong, kinh phí 2 tỷ đồng, công suất 700 kg sáp/ngày để gia công các tấm nền sáp (kích thước 20cm x 40cm) cho các trại nhằm rút ngắn thời gian xây tổ của ong, giúp nâng cao năng suất, sản lượng mật thu được.
Trong thời gian tới, tôi sẽ tiến hành đăng ký nhãn hiệu cho sản phẩm ong mật gắn với tìm hiểu, nghiên cứu kỹ lưỡng về thị trường để từng bước xuất khẩu trực tiếp sản phẩm mật ong mang tên của cơ sở Tiến Phát” - ông Tiến phấn khởi cho biết.
Có thể bạn quan tâm
Thời gian gần đây do giá cao su trên thị trường giảm thấp, cùng với một số nguyên nhân khác khiến nông dân nhiều địa phương trong tỉnh đã chặt bỏ cây cao su, chủ yếu là cao su tiểu điền chuyển sang trồng các loại cây khác.
Xã Núa Ngam, huyện Điện Biên có diện tích nuôi trồng thủy sản trên 21ha. Mặc dù người dân đã tận dụng tối đa diện tích mặt nước để nuôi trồng thủy sản. Nhưng do trình độ kỹ thuật lạc hậu, nuôi thả quảng canh, manh mún, nên năng suất, sản lượng thủy sản chưa cao (năng suất đạt 1,5 -2 tấn/ha, sản lượng đạt 43,6 tấn/năm).
Những năm gần đây, một số hộ dân trên địa bàn xã Hải Giang (huyện Đak Đoa, Gia Lai) đã thuần hóa, nuôi dưỡng thành công nhiều loài động vật sống trong tự nhiên và đem lại hiệu quả khá lạc quan. Trong đó, nuôi dúi và nhím được xem là mô hình mang lại lợi nhuận cao.
Thời điểm hiện nay, nông dân Bình Định tại các địa phương như: Phù Cát, An Nhơn, Tuy Phước, Phù Mỹ, Vĩnh Thạnh… đang vào cuối vụ thu hoạch ớt, với giá thu mua đang ở mức khá cao. Tại các chợ đầu mối thuộc phường Bình Định (thị xã An Nhơn), giá ớt tươi được các thương lái thu mua từ 20.000 - 24.000 đồng/kg, cao gấp đôi so với thời điểm chính vụ (từ tháng 4 đến tháng 7).
Giá cả diễn biến không thuận lợi, cộng với sự lấn át mạnh mẽ của cây thanh long làm cho diện tích cây đặc sản nếp bè ở huyện Chợ Gạo (Tiền Giang) ngày càng thu hẹp dần.