Cơ Sở Tiến Phát Mỗi Năm Cung Ứng 3.000 Tấn Mật Ong Xuất Khẩu

Tọa lạc tại ấp Hòa, xã Dưỡng Điềm (Châu Thành - Tiền Giang), cơ sở nuôi ong Tiến Phát do ông Nguyễn Văn Tiến làm chủ mỗi năm cung ứng cho thị trường 3.000 tấn mật ong đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu. Sản lượng mật ong do cơ sở ông cung ứng xếp thứ tư trong cả nước, chỉ sau 3 công ty ong mật ở tỉnh Đắk Lắk và Đồng Nai.
Ông Tiến cho biết, ông đến với nghề nuôi và sản xuất mật ong từ năm 1976. Sau 30 năm gắn bó với nghề, ông nhận thấy nghề nuôi ong thu hút nhiều người tham gia nhưng ở khâu tiêu thụ sản phẩm còn rất bấp bênh, giá đầu ra không ổn định.
Với vai trò là Phó Chủ tịch Hội Nuôi ong tỉnh, mong muốn giúp hội viên cũng như người nuôi ong khắc phục khó khăn về thị trường, vốn, từ năm 2007, ông quyết định chuyển hướng từ nghề nuôi ong sang hỗ trợ kỹ thuật, cung ứng vật tư, thuốc chữa bệnh, thức ăn, phấn hoa… phục vụ cho các trại nuôi ong; đồng thời giúp tạo đầu ra ổn định cho người nuôi ong thông qua bao tiêu sản phẩm mật ong để cung ứng cho các công ty ong mật tại tỉnh Đắk Lắk xuất khẩu sang thị trường Mỹ và một số nước châu Âu.
Hiện tại, cơ sở của ông bao tiêu sản phẩm cho 100 trại ong ở trong và ngoài tỉnh Tiền Giang như: Bắc Giang, Quảng Trị, Quảng Bình, Bình Phước, Đồng Nai, Kiên Giang… Với sản lượng mật ong tiêu thụ 3.000 tấn trong năm 2013 (giá thu vào 30 ngàn đồng/kg), cơ sở của ông đã góp phần giải quyết việc làm thường xuyên cho 500 lao động (các trại và tại cơ sở), mức thu nhập từ 8-10 triệu đồng/người/tháng.
Để giúp bổ sung thức ăn, đảm bảo dinh dưỡng cho ong nhằm kéo dài thời gian sản xuất mật, đặc biệt là trong mùa mưa, cơ sở của ông còn sản xuất ra sản phẩm bột đậu nành (hạt đậu nành rang, trộn đường theo tỷ lệ 50:50, xay nhuyễn) cung ứng cho các trại với khối lượng lên đến hàng ngàn tấn/năm (mức giá từ 20-22 triệu đồng/tấn).
Hàng năm ông còn nhập 50 tấn phấn hoa (thức ăn dinh dưỡng cao) từ Đắk Lắk để dự trữ và cung ứng cho các trại (với mức giá 100 triệu đồng/tấn) và nghiên cứu sản xuất ra thuốc đặc trị bệnh cho ong rất hiệu quả.
Nhằm hỗ trợ các trại ong về vốn, ông ứng trước nguyên liệu, thức ăn… (không tính lãi), sau đó khấu trừ vào tiền thu mua mật. Theo ông, nguồn vốn đầu tư ứng trước cho các trại hàng năm lên đến hàng chục tỷ đồng (trung bình 100 triệu đồng/trại). Qua theo dõi, ông nhận thấy, mỗi trại ong có quy mô từ 250-300 đàn ong (thùng), nuôi theo cánh đồng lớn, trong điều kiện thuận lợi, trừ chi phí mỗi năm cho thu nhập bình quân 250 triệu đồng.
Ông Tiến cho biết, để đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu, mật ong phải qua các công đoạn kiểm soát rất gắt gao từ nước nhập khẩu về dư lượng thuốc kháng sinh, chất chống nấm mốc (có trong thuốc bảo vệ thực vật - BVTV). Vì vậy, khi thu mật, ông đều tổ chức lưu mẫu, đánh mã riêng theo từng trại để tiện việc theo dõi, kiểm tra, đối chứng…
Theo ông, khi ong hút mật, phấn từ bông cao su, keo sẽ cho mật tốt hơn, đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu. Đối với bông tràm nước, dừa… thường cho mật sạch; mật hoa chôm chôm, nhãn… thường chỉ đáp ứng nhu cầu thị trường nội địa.
Hiện nay, một số vườn cây ăn trái ở khu vực Đồng bằng sông Cửu Long như nhãn đã bị thu hẹp do bệnh “chổi rồng”, một số khác sử dụng thuốc BVTV với hàm lượng cao, không tổ chức phun xịt đồng loạt theo lịch, dẫn đến không đảm bảo an toàn cho đàn ong, cũng như chất lượng mật thu được nên nhiều hộ nuôi ong đã di chuyển đàn ong ra các tỉnh miền Đông, miền Trung và miền Bắc để tạo điều kiện cho đàn ong khai thác mật từ các vườn cây có diện tích lớn, đảm bảo an toàn hơn như: vải ở Bắc Giang; tràm, keo ở Quảng Ngãi, Hòa Bình; điều, cao su ở Đồng Nai, Bình Dương…
“Cuối năm 2013, tôi nhập 1 máy tạo nền sáp nuôi ong, kinh phí 2 tỷ đồng, công suất 700 kg sáp/ngày để gia công các tấm nền sáp (kích thước 20cm x 40cm) cho các trại nhằm rút ngắn thời gian xây tổ của ong, giúp nâng cao năng suất, sản lượng mật thu được.
Trong thời gian tới, tôi sẽ tiến hành đăng ký nhãn hiệu cho sản phẩm ong mật gắn với tìm hiểu, nghiên cứu kỹ lưỡng về thị trường để từng bước xuất khẩu trực tiếp sản phẩm mật ong mang tên của cơ sở Tiến Phát” - ông Tiến phấn khởi cho biết.
Related news

Tuy bị thương mất đi một phần thân thể nhưng với nghị lực của người lính cụ hồ "tàn nhưng không phế", từ hai bàn tay trắng, chỉ sống vào đồng lương ít ỏi, anh đã vượt lên chính mình để vươn lên thoát nghèo bằng mô hình nuôi lươn.

Hiện nay, trên địa bàn tỉnh Đồng Tháp bắt đầu xuất hiện loài cá đầu sấu (hay còn gọi là cá sấu hỏa tiển, cá Phúc Lộc Thọ...). Loài cá này do các cơ sở bán cá cảnh đưa ra bán cho những người chơi cá cảnh, con nhỏ nhất giá từ 160 - 200 ngàn đồng/con, loại 400gr - 1kg có giá từ 500 - 800 ngàn đồng/con.

Nông dân Cà Mau đang đối mặt với vụ nuôi tôm công nghiệp (NTCN) không thành công bởi dịch bệnh đốm trắng và gan tụy cấp tiếp tục hoành hành. Chính vì thế, việc tìm giải pháp căn cơ để gỡ khó cho ngành kinh tế mũi nhọn này là việc làm cấp bách.

Ông Trần Văn Vinh, một trong những người gắn bó với nghề nuôi nghêu ở biển Tân Thành (huyện Gò Công Đông - Tiền Giang) tâm tư: Có lẽ trong lịch sử mấy chục năm nuôi nghêu, năm nay nghêu chết nặng nhất và thiệt hại của địa phương cũng nhiều nhất.

Những năm qua, rất nhiều hộ dân ở xã Cẩm Lĩnh, huyện Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh) đã chủ động đấu thầu diện tích bài bồi ven sông, cửa biển để nuôi sò và mang lại hiệu quả kinh tế cao. Những tưởng năm nay họ sẽ gặt hái được một vụ mùa bội thu, nào ngờ thời điểm này đang trong vụ thu hoạch nhưng không hiểu nguyên nhân vì đâu mà tự nhiên sò bị chết hàng loạt gây thiệt hại rất lớn cho bà con.