Vườn hồng đã chín nhưng chưa ai... màng
Quả hồng giòn ở A Lưới (Thừa Thiên Huế) rớt giá thê thảm khiến các hộ nông dân gặp khó khăn trong việc tái tạo vườn cây…
Giá thấp
Cây hồng giòn “bén duyên” trên vùng đất A Lưới gần 20 năm nay với hàng nghìn hộ dân tham gia trồng. Về “thủ phủ” của cây hồng ở xã Hồng Bắc, theo ghi nhận của chúng tôi, nhiều vườn cây chín đỏ nhưng không có thương lái tới mua. Bà Kăn Chỉ (thôn Lê Lộc 2, xã Hồng Bắc) cho biết, những năm trước tầm tháng 8 đến tháng 9 (DL), quả hồng bắt đầu chín, thương lái tìm lên mua khá đông, với giá từ 3 nghìn đồng/kg quả xanh và 5 nghìn đồng/kg quả chín. Mùa hồng năm nay thương lái chỉ mua nhỏ giọt, nhiều vườn cây chín nhưng người dân không buồn hái do giá chỉ “lẹt đẹt” 500 - 1.000 đồng/kg.
Quả hồng A Lưới bán giá thấp khiến các hộ tham gia trồng gặp khó khăn
Hộ bà Kăn Chỉ trồng 40 cây các loại hồng khế, hồng cà chua. Năm nay mỗi cây cho thu hoạch trên dưới 1 tạ quả. Với giá 1.000 đồng/kg, tiền bán hồng không đủ chi phí cho công hái chứ không nói đến phân bón cùng các chi phí khác.
Hộ ông Ku Sết (thôn Lê Nin, xã Hồng Bắc) cũng lâm vào tình trạng tương tự. Ku Sết cho biết: Quả hồng A Lưới rất giòn, thơm, ngọt nhưng mùa này bà con để trên cây hay hái xuống đều không ai mua. Mang xuống tận chợ A Lưới cũng chỉ bán được giá 2.000 đồng/kg. Trong khi đó, về Huế, ra chợ hỏi, hồng ở đó người ta bán giá 15 nghìn đồng/kg, giống như hồng ở miền núi A Lưới.”
Ông Lê Văn Thiện, Chủ tịch UBND xã Hồng Bắc thông tin: “Toàn xã có khoảng 12 ha hồng được trồng rải rác trong các vườn nhà dân, phân bố đều trên các thôn. Quả hồng ở Hồng Bắc và các địa phương khác đều rất giòn, ngon. Do đồng bào ở đây không rành chuyện buôn bán nên bị tư thương ép giá, có khi chỉ mua 500 đồng/kg hồng tươi. Vì giá thấp, không bán được nên bà con chẳng mặn mà với vườn cây. Nhiều hộ gia đình chặt cây hồng trồng các loại cây ăn quả khác.”
Thiếu chăm sóc
Ở các địa phương khác như A Ngo, Hương Lâm, thị trấn A Lưới, các hộ dân đều lâm vào tình cảnh tương tự khi hồng rớt giá, họ bỏ bê vườn cây không chăm sóc. Ông Hồ Văn Tin (thôn Hợp Thanh, xã A Ngo) trồng hơn 30 cây hồng, năm được giá thu hơn chục triệu đồng. Năm nay quả hồng không bán được nên ông không buồn chăm sóc cây.
Ông Tin tâm sự: “Trước đây bình quân mỗi cây tầm cuối mùa vụ mình bón khoảng 10 kg NPK cùng 1,5 tạ phân chuồng. Đào hố sâu chừng 0,5m ngang tán cây rồi bỏ phân. Mấy năm trở lại đây, hồng không bán được nên không bón phân nữa, chuyển sang trồng các loại cây ăn quả khác có hiệu quả kinh tế hơn.”
Ông Văn Lập, Trưởng phòng NN&PTNT huyện A Lưới cho hay, giá hồng thấp ảnh hưởng đến sinh kế nhiều hộ dân cũng như khả năng tái tạo vườn cây cho những mùa vụ sau. Trước đây, địa phương cũng đã thực hiện một số giải pháp “cứu” vườn cây hồng của đồng bào nhưng không hiệu quả. “Hiệu quả kinh tế không cao, bà con chặt bỏ cây hồng là điều dễ hiểu”- ông Lập nói.
Ông Hồ Văn Ngưm, Phó Chủ tịch UBND huyện A Lưới cho biết, cây hồng A Lưới được trồng từ những năm 1996 - 1997, thông qua dự án của một tổ chức phi chính phủ tài trợ nguồn giống, phân bón và kỹ thuật. Đến nay, toàn huyện có 150 ha cây ăn quả, trong đó có khoảng 60 ha cây hồng. Quả hồng nhiều năm liền giá cả xuống thấp liên tục nên diện tích vườn cây đã bị giảm đi rất nhiều.
“Những năm 1998 - 1999, địa phương đầu tư máy sấy thu mua quả hồng của bà con để sấy khô, làm rượu hồng nhưng sản phẩm không đảm bảo chất lượng nên khó tiêu thụ. Do tập quán canh tác của đồng bào cùng với việc thiếu kỹ thuật chăm sóc nên vườn cây hồng dần “lụi tàn” theo thời gian.” - ông Hồ Văn Ngưm, Phó Chủ tịch UBND huyện A Lưới.
Có thể bạn quan tâm
Cây dưa hấu đã làm thay đổi đời sống ở một vùng quê từ đói nghèo sang khá, đó là phải nói đến xã Đồng Việt, Yên Dũng (Bắc Giang). Đến nay tỷ lệ hộ nghèo của xã giảm xuống từ 27% năm 2005, xuống còn dưới 10%. Điển hình như gia đình ông Trần Văn Khu, Trần Văn Thanh, Trần Văn Khánh...
Mấy năm gần đây, tại đầm Cù Mông và vịnh Xuân Đài, xã Xuân Cảnh, huyện Sông Cầu, phong trào nuôi tôm hùm phát triển mạnh mẽ và ổn định. Nhờ vậy, nghề nuôi tôm hùm trong lồng đã giúp nhiều hộ dân thoát nghèo, tạo công ăn việc làm, tăng thu nhập, mở ra một hướng đi mới cho người dân trong huyện Sông Cầu nói riêng và tỉnh Phú Yên nói chung.
Qua 6 km đường đất vòng vèo uốn lượn, chúng tôi đến thăm mô hình trang trại của gia đình anh Hoàng Văn Bổn- Dân tộc Tày, trang trại của anh vắt vẻo trên đỉnh núi Khău Choong ở Nghĩa Đô (Bảo Yên- Lào Cai), chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng và khâm phục ý chí quyết tâm làm giàu của anh.
Rời quê Vĩnh Phúc lên xã Sam Mứn (huyện Điện Biên, tỉnh Điện Biên) lập nghiệp cách đây hơn chục năm trước, thời gian đầu rất gặp rất nhiều khó khăn do không nhà cửa, không đất sản xuất, với chút vốn ít ỏi và vài chục con vịt giống mang theo để bán, anh Phan Văn Mão đành phải dựng lán ở bờ sông Nậm Rốm để mưu sinh bằng nghề bán vịt giống. Đến nay anh đã trở thành chủ trang trại vịt lớn nhất Điện Biên.
Vẫn biết là cuộc sống không hiếm những lối rẽ bất ngờ, những sự đổi thay vượt quá những điều ta vẫn nghĩ, tôi không thể kìm được tiếng thốt ngạc nhiên khi đứng trước vườn cao su trồng mới năm 2008 của Nông trường An Phú thuộc Công ty TNHH một thành viên Cao su Chư Prông…