Vì sao gạo Việt lép vế trên thị trường quốc tế

Cùng là giống gạo Jasmine, giống gạo thơm mùi lá dứa và dẻo; chất lượng không khác nhau nhưng giá bán của loại gạo này ở Thái Lan là 810 USD/tấn, trong khi giá gạo Jasmine của Việt Nam chỉ rẻ bằng nửa.
Giá đắt nhưng gạo Jasmine Thái lại được ưa chuộng ở nhiều quốc gia trên giới với tên gọi gạo Hom Mali.
Thậm chí, sau khi cộng thêm các chi phí, nếu gạo này bị định giá thấp dưới 10 USD/kg sẽ bị coi là gạo giả.
Trong khi đó, tờ Nhân dân đã chỉ ra hơn 2 thập kỷ qua, gạo Việt Nam vẫn tồn tại dưới những cái tên như gạo 5%, gạo 25% tấm… những cái tên chỉ gạo phẩm cấp thấp.
Vậy bí quyết nào đã giúp gạo Jasmine Thái lại thành thương hiệu trong khi gạo của Việt Nam không thua kém gì?
Chỉ dẫn địa lý để truy xuất nguồn gốc cho sản phẩm là điều tiết cần thiết nhưng một yếu tố không kém phần quan trọng là phải giúp người tiêu dùng nhận diện được đâu là gạo Jasmine của Thái.
Đó là lý do trên các bao gạo Thái Lan luôn có dòng chữ “Made in Thailand” và mã vạch Thái Lan.
Từ năm 2007, các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra trong gạo Jasmine có chứa chất 2-AP có mùi tương tự như mùi lá dứa rất hấp dẫn người ăn.
Từ đó, họ đã có nghiên cứu khoa học thông qua sự thay đổi trạng thái các gen trong gạo Jasmine để tăng cường các đặc tính và chất lượng sản phẩm gạo.
Đây cũng chính là điểm độc đáo, khác biệt giữa gạo Jasmine Thái với gạo Jasmine của các quốc gia khác.
Như vậy, bí quyết thành công của gạo Jasmine Thái chính là ứng dụng khoa học công nghệ.
Thực tế, Việt Nam không thiếu các nhà khoa học.
Thế nhưng, cơ chế đã thực sự hấp dẫn các nhà khoa học đầu tư vào nông nghiệp hay chưa thì đó vẫn còn là vấn đè tranh cãi.
Trang tin VOV đã đặt ra câu hỏi: Lương 2 triệu một tháng, sao khiến các nhà khoa học toàn tâm toàn ý với nghề?
Một vị tiến sĩ người Bỉ cũng phải thốt lên rằng “Mỗi người nông dân ở Việt Nam là nhà nghiên cứu trên chính mảnh đất của họ”.
Vì thế mà tác giả bài báo đã cho rằng, vì thiếu định hướng khoa học mà người nông dân “trăm hay không bằng tay quen”, tự sản xuất manh mún đã khiến các sản phẩm khó có thể trở thành thương hiệu.
Có thể bạn quan tâm

6 tháng đầu năm 2015, Việt Nam đã xuất khẩu 2,71 triệu tấn gạo, đạt giá trị 1,13 tỷ USD. Trong đó, An Giang xuất 223.700 tấn gạo, tương đương 101 triệu USD, giảm 14,6% về lượng và 11,3% về giá trị so cùng kỳ. Một trong những nguyên nhân khiến xuất khẩu giảm là gạo không có thương hiệu nên xuất ở phân khúc cấp thấp, giá bán dưới giá sàn.
Dù năng suất đạt khả quan hơn so với vụ hè thu năm 2014 nhưng giá thành sản phẩm mùa vụ này lại tăng cao hơn. Nguyên nhân chủ yếu do nắng nóng kéo dài khiến cây lúa phải đối mặt với dịch bệnh, chậm phát triển, người dân phải tốn nhiều chi phí hơn cho đồng ruộng.

Cứ đến mùa sen, những người trồng sen lưu động lại lang bạt khắp nơi để mưu sinh. Với họ, nghề này không đơn giản để kiếm cái ăn mà còn tiếp nối truyền thống của gia đình tự bao đời nay.

Ông Nguyễn Văn Phúc - nông dân huyện Đơn Dương (Lâm Đồng), tham gia dự án trồng rau theo quy trình VietGAP của METRO Cash & Carry Vietnam - cho biết: “Sản xuất theo tiêu chuẩn VietGAP giúp sản phẩm được thị trường chấp nhận rộng rãi hơn, từ đó có thể tăng cơ hội bán hàng”.

Ở ĐBSCL, hình ảnh những người thương lái vào tận ruộng lúa, vườn cây ăn trái... để thu mua nông sản của nông dân không còn xa lạ. Nhanh gọn, đơn giản và trả tiền ngay là nét đặc trưng trong phương thức mua bán này. Với những hộ thiếu vốn sản xuất, họ sẵn sàng cho vay.