Sóc Trăng Nuôi Heo Rừng Thuận Lợi Và Khó Khăn

Hiện nay, ở Sóc Trăng các mô hình nông nghiệp dễ làm, tốn ít chi phí đều rất thu hút nông dân, nhất là những hộ có sẵn đất đai muốn làm thêm các mô hình ngoài trồng lúa. Trong đó nuôi heo rừng rất được bà con quan tâm, nhưng số hộ nuôi chưa nhiều, vì vẫn còn những khó khăn nhất định.
Giống heo rừng mà bà con thường mua về nuôi là giống lai giữa heo rừng đực với heo nái địa phương, có sức đề kháng mạnh, chịu được sự thay đổi của môi trường sống, ít dịch bệnh, tỉ lệ hao hụt rất thấp.
Do đặc tính hoang dã còn nhiều nên heo rừng lai ăn tạp, mau lớn, thức ăn chủ yếu là tấm, cám, lục bình, chuối cây xắt nhỏ, rau củ quả các loại. Giá bàn cũng ổn định khoảng 100 ngàn đồng/kg, heo cho thịt chắc ít mỡ nên được người tiêu dùng ưa thích.
Hộ ông Tiêu Văn Sơn ở xã Thới An Hội, huyện Kế Sách, nuôi heo rừng được ba năm cho biết, chi phí cho heo con chỉ từ 250 – 300 ngàn đồng/con, còn heo rừng giống khoảng 2 – 3 triệu đồng/cặp.
Do đặc tính hoang dã nên heo rừng thích sống trong môi trường tự nhiên, với khoảng 1000 m2 ông Sơn chỉ xây nền xi măng trên 100 m2 dành cho heo phối giống và heo sinh sản, còn lại là nền đất. Nhưng đặc biệt tường rào phải chắc chắn, được xây cao ráo, thông thoáng, cách xa nơi ồn ào vì heo rừng dễ hoảng hốt.
Heo đẻ mỗi năm 2 lứa, nếu chăm sóc tốt có thể đạt từ 8 - 10 con/lứa, heo con 20 ngày tuổi là có thể tự kiếm ăn và rất khỏe mạnh. Đợt vừa rồi ông bán được 5 con, mỗi con khoảng 20 kg, thu về 10 triệu đồng, trong đó lời khoảng 8 triệu đồng.
Hiện ông Sơn có hai con heo bố mẹ ban đầu và ba con heo tơ “Về thức ăn, nói chung heo rừng không cần nhiều chi phí thức ăn vì tôi tận dụng các loại rau quả vườn nhà, nhiều nhất là chuối, heo nhà mình ăn tầm bậy là không được, chứ heo rừng thì không lo. Về phần bệnh thì coi như tôi không tốn gì hết, có cái là mình phải tốn chi phí làm chuồng tường rào cho chắc chắn giai đoạn đầu trước khi mua heo về nuôi”.
Với giống heo địa phương nuôi cao nhất chỉ khoảng 4 tháng là có thể đạt 60 – 100 kg/con, còn heo rừng lai nuôi 12 – 15 tháng chỉ đạt 15 – 20 kg/con, lúc này mới có thể bán thịt. Thời gian nuôi khá lâu, trọng lượng không cao, nếu người nuôi không có nguồn thức ăn tự nhiên thì sẽ lỗ vốn, hơn nữa heo rất háu ăn, nếu thiếu thức ăn chúng sẽ cắn phá chuồng hoặc cắn phá lẫn nhau, gây thiệt hại cho người nuôi.
Chị Nguyễn Thị Linh – một hộ nuôi heo rừng ở thị trấn Long Phú, huyện Long Phú, tỉnh Sóc Trăng cho biết “Nuôi heo rừng lai lâu lắm mới bán được, trên một năm mới bán, ở đây nhờ tôi tận dụng vỏ trấu của nhà rồi đi gom cây củ quả xung quanh cho ăn chứ không là lỗ. Bán thì người ta lại tới chỗ chỉ con nào bán con đó, chủ yếu là hộ gia đình mua về ăn, chứ không có chỗ mua số lượng nhiều, một năm bán được khoảng mười mấy con thôi”.
Giống như chị Linh, rất nhiều hộ ở Sóc Trăng vì không tìm được đầu ra nên không tiếp tục mô hình này. Ngoài giá heo rừng cao gấp đôi so với heo địa phương thì thịt heo rừng cũng ít người biết đến. Hơn nữa do sống trong môi trường tự nhiên nên rất khó quản lý trong khâu vệ sinh; Nếu hộ có khu vực chăn nuôi gần khu đông dân cư rất khó áp dụng.
Để nuôi heo rừng, bà con cần kết hợp với các mô hình nông nghiệp khác, còn nếu nuôi riêng rẻ cần tính toán nguồn thức ăn và đầu ra chắc chắn, nếu không sẽ rất khó có được lợi nhuận từ mô hình này, do đó số lượng đàn heo rừng nuôi ở Sóc Trăng còn rất hạn chế.
Có thể bạn quan tâm

Thời gian gần đây, dịch bệnh trên tôm nuôi ở tỉnh Bình Định diễn biến khá phức tạp, ảnh hưởng đến năng suất và thu nhập của người nuôi tôm. PV Báo Bình Định đã phỏng vấn ông Võ Đình Tâm, Chi cục trưởng Chi cục Nuôi trồng thủy sản tỉnh, một số vấn đề về phòng, chống dịch bệnh tôm nuôi.

Ngày 10/1, UBND huyện Sông Hinh đã tổ chức hội nghị tổng kết công tác sản xuất và điều hành nguyên liệu mía, sắn niên vụ 2011-2012, triển khai nhiệm vụ niên vụ 2012-2013.

Bến Tre là một trong 3 tỉnh đứng đầu khu vực đồng bằng sông Cửu Long về diện tích trồng cây ăn quả. Trong đó, một số cây trồng đã có “thương hiệu” như sầu riêng, chôm chôm, măng cụt, bưởi da xanh, nhãn... Đây cũng là nhóm cây ăn quả đặc sản của tỉnh và được quy hoạch phát triển, ổn định sản xuất đến năm 2020.

Nhằm giúp nông dân có định hướng nuôi trồng thủy sản gắn với tiêu thụ sản phẩm, phát huy thế mạnh và phát triển kinh tế - xã hội địa phương, Phòng Nông nghiệp – Phát triển nông thôn huyện An Phú phối hợp với Trung tâm Giống thủy sản An Giang (đơn vị chuyển giao kỹ thuật) đã triển khai dự án “Mô hình ứng dụng khoa học công nghệ phát triển nuôi cá sặc rằn”, từ tháng 3 - 2011 đến tháng 3 - 2013.

Vải thiều Thanh Hà (Hải Dương) đã bắt đầu cho thu hoạch. Theo ông Vũ Đình Bát, Chủ tịch Hiệp Hội sản xuất và tiêu thụ vải thiều Thanh Hà, giá bán vải quả tại vườn ngày 5 - 6 là 15 nghìn đồng/kg, tăng từ 4.000 - 6.000 đồng/kg so với năm ngoái. Nguyên nhân là do thị trường Trung Quốc tiêu thụ ngày càng nhiều, sản lượng vải thiều Bắc Giang giảm.