Ngóng nước lũ về để kiếm sống

Xã Phú Lộc và Vĩnh Xương (thị xã Tân Châu) là 2 xã biên giới, vùng sâu và đầu nguồn lũ An Giang, từng được xem là “rốn lũ” của vùng đồng bằng sông Cửu Long; là vùng địa đầu hứng chịu con nước từ thượng nguồn Mekong đổ về. Vào mùa nước nổi, nơi đây bốn bề mênh mông sóng nước...
Vậy mà những ngày này, phóng viên đi dọc theo các tuyến biên giới, ghi nhận nhà nhà ai nấy đã chuẩn bị các dụng cụ khai thác, đánh bắt thủy sản… rồi ngồi ngóng chờ con nước lên để tìm kế sinh nhai.
Anh Buôl bên những chiếc đú chưa đặt được vì nước lũ quá thấp.
Ông Đặng Văn Bén - nông dân ở cụm tuyến dân cư xã Phú Lộc cho hay: “Mấy năm nay nhờ có chỗ ở cao ráo vượt lũ, nhiều nhà nông trong xã đã yên tâm đầu tư nuôi trồng để tăng thêm thu nhập cho gia đình. Nhiều mô hình làm kinh tế phụ tận dụng thời gian nông nhàn và lợi thế mùa nước đã mang lại hiệu quả lớn không kém làm lúa.
Chẳng hạn như mô hình nuôi lươn, nuôi cá kết hợp trồng rau hay vườn cây ăn trái ngắn ngày. Tuy nhiên, năm nay đến giờ này con nước vẫn còn quá thấp”.
“Rằm tháng Bảy nước nhảy khỏi bờ. Năm nay đã qua rằm hơn tuần lễ rồi mà chẳng thấy nước nôi gì hết, có nước mới mần ăn được. Dân ở đây hổm rày mỏi mòn đợi nước lên” – lão nông Tư Bôn ở Vĩnh Xương tâm tình.
Theo nhiều cư dân vùng đầu nguồn biên giới cho biết, thời điểm này năm ngoái, nước trên đồng đã gần ngang lưng quần, năm nào nước thấp thì cũng đã khỏi đầu gối.
Bà Nguyễn Thị Đẹp chuyên nghề đánh bắt thủy sản mùa nước nổi vùng biên giới Vĩnh Xương, than thở: “Mấy tháng mùa nước này chẳng ai thuê mướn làm gì, chỉ trông chờ lợp lờ, câu lưới kiếm sống, mà nước lép xép kiểu này thì không mần ăn gì được.
Mấy tay lưới tui đã vá xong rồi mà không giăng được; giăng lưới, giăng câu cũng không mà đặt lợp lờ cũng chẳng được luôn”.
Ngồi bên cạnh mấy tay lưới, anh Nguyễn Văn Buôl, ở Vĩnh Xương than ngắn, thờ dài: “Hồi đó tới giờ chưa từng thấy năm nào nước yếu như năm nay. Tôi nuôi lươn, nuôi cá lóc bông cũng nhờ mùa nước, có nước lớn thì mới đặt đú, đặt dớn kiếm mồi cho lươn được.
Mấy cái đú với dớn hổm nay nằm chờ đó, chưa xuống được, nước kiểu này thua rồi”.
Ông Nguyễn Văn Xương - Chủ tịch UBND xã Phú Lộc cho biết: “4 cụm tuyến dân cư vượt lũ cơ bản giải quyết được cho dân trong xã chỗ ở, nhưng cái ăn thì cũng còn phập phồng theo con nước. Nước thấp quá thì dân cũng cần phải được hỗ trợ thêm nữa để chuyển đổi một số mô hình chăn nuôi cho phù hợp”.
Có thể bạn quan tâm

Ông Lê Văn Cự, Giám đốc Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Phú Yên cho biết: “Dự án khảo sát trở lại những hang có tiềm năng nhất và có dấu vết của yến để khai thác được. Có thể nói Công ty yến sào Khánh Hòa rất mạnh về nhân lực, vật lực, cùng Sở KHCN tiến hành khôi phục đàn yến Phú Yên.

Chúng tôi chạy xe máy dọc theo hướng Lộc Ninh lên cửa khẩu Hoa Lư (Bình Phước) thăm trang trại trồng tiêu rộng 3 ha của của gia đình ông Nguyễn Quốc Mạnh (ấp Thạnh Đông, xã Lộc Tấn, huyện Lộc Ninh). Đập vào mắt chúng tôi là ngôi nhà Thái bề thế, mái ngói đỏ tươi, xung quanh là vườn tiêu tươi tốt đang thời kỳ cho thu hoạch.

Ông Trịnh Thanh Chiều, một hộ dân trồng mía tại ấp 8, xã Trí Lực (huyện Thới Bình) cho biết: Giá mía đã tăng lên 100đ/kg so với mấy ngày trước, hiện cân tại vườn với giá 620đ/kg, người dân bớt lo lắng.

Thông tư của Bộ NN-PTNT hướng dẫn, từ ngày 1/1/2015, thực hiện quy định về tiêu chuẩn chất lượng sản phẩm cá tra theo Nghị định 36. Hơn 6 tháng cuối năm 2014 là “lộ trình” cho các DN bán hết hàng tồn kho, sau đó sản phẩm cá tra chế biến muốn xuất khẩu phải thoát khỏi “cục nước đá”. Nếu kiểm tra phát hiện “cục nước đá” sẽ bị buộc chế biến lại hoặc tiêu hủy, cơ sở chế biến có thể bị đình chỉ sản xuất. Tất cả nhằm lấy lại uy tín chất lượng cho cá tra, từng bước xây dựng thương hiệu cá tra Việt Nam.

Chiều 18/11, Phó GĐ Sở Tài nguyên và Môi trường Lâm Đồng Lương Văn Ngự khẳng định: “Trong rất nhiều báo cáo đánh giá tác động môi trường trong những năm qua của Sở đều không thể hiện nội dung vùng đất trồng chè của tỉnh Lâm Đồng có tàn dư của chất độc dioxin.