Nghề thu lộc rừng và những nguyên tắc ngầm

Tiết lộ về những bí quyết trong nghề thu "lộc rừng", anh Vi Văn Hùng - một thợ lấy ong mật chia sẻ về cách tìm nơi ong làm tổ:
“Trừ những tổ ong làm mật người đi rừng may mắn nhìn thấy và lấy mang về, còn mỗi thợ lấy ong rừng đều có cách tìm nơi ong làm tổ.
Chúng tôi thường đi theo các con suối ở trong rừng để quan sát đàn ong xuống lấy nước, sau đó theo hướng ong bay để tìm tổ của chúng.
Khi phát hiện được tổ ong, người thợ sẽ nhìn vào cách ong bám vào tổ để biết thời gian lấy mật sao cho không để mật quá già hoặc quá non. Theo kinh nghiệm, nếu ong mẹ đang ở trung tâm ổ thì phải 10-15 ngày nữa mới lấy được nhiều mật…”.
Thành quả sau thời gian vào rừng lấy mật ong.
Công đoạn nguy hiểm nhất chính là leo thân cây lấy mật, vì thường ong đóng tổ làm mật ở những cây rất cao.
Người thợ phải chuẩn bị những bó đuốc khô lớn, rồi dùng lá cây tươi buộc xung quanh đốt lên để tạo khói, sau đó cầm xô leo lên chỗ có tổ ong. Ngọn khói làm đàn ong từ tổ bay ra khắp nơi tạo thành tiếng như có mưa rào, người thợ nhanh tay lấy tổ ong bỏ vào xô nhựa và khẩn trương tụt xuống.
Có những quy định bất thành văn mà tất cả những người làm nghề thu "lộc rừng" đều phải ngầm hiểu: Nguyên tắc đầu tiên là không được để xảy ra cháy rừng; nguyên tắc tiếp theo là không được tranh giành, xung đột trong quá trình lấy mật ong.
Về điều này anh Hùng chia sẻ:
“Trong một cánh rừng có nhiều tổ thợ đi tìm ong lấy mật, có thể họ đều nhìn thấy một tổ ong nhưng rất hiếm khi có chuyện tranh giành nhau.
Người đi trước thấy tổ ong trên cây nếu nhận thấy chưa đến thời điểm lấy mật sẽ dùng dao chặt một số nhát vào thân cây như làm dấu để lần sau đến lấy.
Những người khác đi sau nhìn vào đó sẽ biết tổ ong kia đã có chủ nên sẽ không động vào".
Ngoài ra, người đi lấy mật còn có cách bảo vệ đàn ong cho những mùa mật sau.
“Làm nghề thời vụ nhưng khai thác mật ong mang lại nguồn thu nhập đáng kể cho gia đình, hơn ai hết, chúng tôi mong bầy ong càng sinh sôi nảy nở nhiều hơn. Vì thế trong quá trình lấy mật, anh em luôn tìm cách dùng khói để đuổi ong bay đi, hạn chế để ong chết.
Đặc biệt không nên lấy mật ong vào ban đêm, vì ong bay ra không biết đường sẽ bị lửa đốt chết rất nhiều. Điều này không bao giờ chúng tôi làm”- anh Hùng khẳng định như một nguyên tắc nằm lòng cho những người làm nghề thu "lộc rừng".
Có thể bạn quan tâm

Cách đây khoảng 10 năm, tại xã Khánh Hòa, các hộ gia đình trồng cam chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù cây cam đã có mặt ở đất Khánh Hòa khá lâu nhưng kỹ thuật chăm sóc, phòng trừ sâu bệnh nhiều gia đình vẫn còn hạn chế. Việc trồng cam thời gian đầu chỉ để có thêm thu nhập cải thiện cuộc sống, còn thu nhập chính của người dân chủ yếu vẫn dựa vào sản xuất nông nghiệp.

Viện Cây ăn quả miền Nam cho biết, diện tích nhãn trồng ở miền Nam vào khoảng 34.000 ha, trong đó có nhiều diện tích đạt tiêu chuẩn VietGAP, GlobalGAP. Nhãn là loại cây có thể xử lý ra trái quanh năm, đáp ứng được số lượng lớn để xuất khẩu. Tuy nhiên, hiện diện tích này đang bị bệnh chổi rồng làm giảm năng suất và diện tích.

Được đưa vào huyện Lục Ngạn (Bắc Giang) trồng từ năm 2005, sau 10 năm "bén duyên", giờ đây táo Đài Loan trở thành cây ăn quả có giá trị kinh tế cao đối với các hộ nông dân. Đây cũng là đặc sản của vùng đất Lục Ngạn được người tiêu dùng gần, xa ưa thích.

Cây giảo cổ lam là dược liệu quý, sẵn có trong tự nhiên, với rất nhiều công dụng như bình ổn huyết áp, chống kết tụ tiểu cầu, làm tan huyết khối, ngăn ngừa sơ vữa mạch… Qua phân tích điều kiện tự nhiên, năm 2014, Phòng Nông nghiệp và PTNT huyện Chợ Đồn (Bắc Kạn) đã thực hiện mô hình trồng thí điểm cây giảo cổ lam tại xã Phương Viên.

Tết, dịp để nhiều người, nhiều nghề kiếm thêm thu nhập. Trong những ngày tết, hoa và rau là hai loại không thể thiếu trong mỗi gia đình. Nhiều nông dân cũng tận dụng cơ hội này để phát triển sản xuất. Tuy nhiên, thị trường tết năm nào cũng có điều khiến nông dân này mừng nhưng nông dân khác thì lại lo.