Hiệu Quả Từ Mô Hình Nuôi Ong Mật Ở Bá Thước Ở Thanh Hóa

Nghề nuôi ong lấy mật ở Bá Thước (Thanh Hóa) có từ lâu, nhưng người dân chỉ nuôi tự phát, nhỏ lẻ, sản phẩm mật ong chỉ phục vụ nhu cầu của gia đình là chính. Nhưng nay, nghề này đang ngày càng phát triển, nhất là từ khi có sự hỗ trợ về vốn và kỹ thuật của Dự án “Quản lý lưu vực đầu nguồn có sự tham gia của cộng đồng” do Tổ chức Care quốc tế tại Việt Nam tài trợ.
Chúng tôi đến thăm mô hình nuôi ong mật của gia đình ông Quách Văn Thắng, một trong những hộ nuôi ong thành công ở thôn Ri, xã Lương Nội. Ông Thắng, cho biết: “Trước đây, gia đình tôi chỉ nuôi 1 - 2 đàn để lấy mật phục vụ gia đình. Tuy nhiên, từ năm 2009 được Tổ chức Care quốc tế tại Việt Nam hỗ trợ về vốn và kỹ thuật thông qua Dự án “Quản lý lưu vực đầu nguồn có sự tham gia của cộng đồng”, gia đình tôi cũng như nhiều hộ khác trong xã đã từng bước mở rộng quy mô đàn ong. Đến nay, gia đình tôi đã có 36 đàn ong. Trung bình mỗi năm thu từ 130 - 150 lít mật, trừ chi phí cho thu nhập 20 - 30 triệu đồng”. Khi hỏi về cách nuôi ong mật, ông Thắng cho hay: Chỉ cần có giống, có kỹ thuật và vườn cây ăn quả là đàn ong phát triển mạnh. Sau Tết âm lịch khi thời tiết ấm áp thì phải chuẩn bị cho đàn ong xây tổ, san đàn. Để nâng cao sản lượng và chất lượng mật ong, mỗi năm phải di chuyển đàn ong đến những vườn cây khác có nhiều hoa, việc di chuyển phải trong đêm để đàn ong không bị phân tán...
Một thực tế cho thấy, nghề nuôi ong phù hợp với sức khỏe của mọi lứa tuổi, mọi giới, thêm nữa đây là nghề không cần nhiều vốn đầu tư, khả năng cho thu nhập khá nên đã thu hút sự tham gia của nhiều hộ dân. Hiện nay, trên địa bàn huyện Bá Thước, ngoài hộ ông Thắng còn có nhiều gia đình nuôi ong mật với số lượng lớn như gia đình các ông Đỗ Duy Nghĩa, Lê Văn Đúc, ở xã Tân Lập có 30 đàn; ông Hà Văn Hiếu, bà Lương Thị Lan, ở xã Ban Công duy trì từ 20 đến 30 đàn. Đặc biệt, gia đình ông Vũ Văn Đặn, ở thôn Xuân Lập, xã Tân Lập có trên 30 đàn ong, mỗi năm thu trên 130 lít mật. Ông Đặn cho biết: “Từ khi phát triển nghề nuôi ong lấy mật, kinh tế gia đình được cải thiện rõ rệt. Hiện nay, thu nhập bình quân từ nuôi ong của gia đình đạt hơn 20 triệu đồng/năm”.
Có thể thấy, ngoài lợi ích kinh tế, nghề nuôi ong lấy mật ở Bá Thước còn góp phần tạo việc làm cho người dân lúc nông nhàn. Bên cạnh đó, việc nuôi ong còn giúp thụ phấn cho cây trồng, góp phần tăng năng suất, chất lượng mùa màng, bảo vệ tính đa dạng sinh học của các loài thực vật và bảo vệ môi trường sinh thái. Nhằm giúp người dân nâng cao lợi ích từ nghề nuôi ong lấy mật, đồng thời bảo đảm tính bền vững của mô hình, Dự án “Quản lý lưu vực đầu nguồn có sự tham gia của cộng đồng” cùng với chính quyền địa phương đã thành lập tổ hợp tác ong đầu nguồn tại xã Tân Lập với mục tiêu kinh doanh chính là mật ong và tư vấn kỹ thuật nuôi ong cho các hộ gia đình trên địa bàn huyện Bá Thước. Tin rằng đây sẽ là hướng đi hiệu quả mang lại nguồn thu nhập cho người dân địa phương, góp phần xóa đói, giảm nghèo trong thời gian tới.
Có thể bạn quan tâm

Sở NN-PTNT Cà Mau cho biết, trong nửa đầu tháng 5/2015, toàn tỉnh có khoảng 30 tấn thanh long không tìm được đầu ra.

Ở vùng Đông Nam bộ, điều là cây công nghiệp dễ trồng, dễ chăm sóc, thích hợp với nhiều loại đất khác nhau. Tỉnh Bình Phước có quỹ đất bazan chiếm gần 60% diện tích toàn tỉnh, rất thuận tiện cho sự phát triển tối ưu của cây điều, cho năng suất cao. Dẫu giá cả có trồi sụt trong những năm qua, song cây điều vẫn giúp bà con nông dân ở địa phương này có đời sống ổn định.

Cần cù, chịu khó cộng với sự đầu tư “bài bản”, nghề trồng lúa cũng có thể làm giàu. Đó là 3 anh em: Đặng Duy Phán, Đặng Duy Phú, Đặng Duy Trung ở thôn Thuận Hòa, xã Hương Phong (TX Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế).

Lúc mới vào vụ, giá hành tím được đẩy lên đến 25.000 đồng/kg. Nhưng, khi càng cận ngày Tết Nguyên đán 2015, giá hành càng giảm mạnh và đến khi vụ hành mùa (hành chính vụ) chính thức bước vào thu hoạch, người trồng hành tím mới vỡ mộng vì hầu như không có doanh nghiệp xuất khẩu nào đến thu mua.

Vốn là loại cây dễ trồng, đầu tư ít, thích hợp với nông dân ít vốn nên dù năm được, năm mất, cây sắn (mì) vẫn gắn bó với người dân Tây Nguyên như một cây xóa nghèo. Tuy nhiên trong 5 năm trở lại đây, diện tích trồng sắn tăng khá nhanh, đang phá vỡ quy hoạch cơ cấu cây trồng và phát triển thiếu bền vững.