Gà Đồi Yên Thế Trượt Dốc!

Một vùa vải bội thu là niềm vui lớn với người dân các vùng trồng vải ở Lục Ngạn. Ngược lại “180 độ”, người dân vùng Yên Thế đang phải than ngắn, thở dài với những đàn “gà đồi Yên Thê”- thương hiệu mà cả chính quyền và nông dân cố công gây dựng mấy năm qua với nhiều kỳ vọng.
Số là, khoảng tháng 11/2012, trước Tết Nguyên đán không lâu, Hà Nội với Bắc Giang ký kết chương trình tiêu thụ 5 triệu con gà đồi Yên Thế và cùng nhau ráo riết triển khai thực hiện. Khi đó, gà đồi Yên Thế tiến về Hà Nội là chuyện thời sự “nóng rẫy”. Giá gà đồi Yên Thế dịp Tết Quý Tỵ 2013 lên đến 70.000- 80.000 đồng/kg gà lông. “Hiệu ứng” của chương trình đã khiến người nuôi háo hức, mạnh dạn vay vốn ngân hàng đầu tư tái đàn, kỳ vọng Tết Giáp Ngọ 2014 sẽ tiêu thụ tương tự hoặc hơn Tết trước.
Ác nỗi, cuối năm 2013, gà trắng của Thái Lan nuôi tại Việt Nam tăng đột biến, giá bán rẻ, đồng thời đùi gà Mỹ nhập khẩu vào Việt Nam số lượng lớn, khiến giá gà đồi Yên Thế liên tục giảm.
Tuy vậy, người dân Yên Thế vẫn hăm hở nuôi số lượng lớn, hậu quả là cung vượt cầu, gà đồi Yên Thế thảm bại nặng nề trong dịp Tết Giáp Ngọ 2014. Và từ đó, người nuôi ở Yên Thế cứ “buồn” mãi hết lứa gà này đến lứa gà khác. Hiện nhiều hộ gia đình ở Yên Thế như “ngồi trên lửa” với số tiền vay ngân hàng hàng trăm triệu đồng chưa biết lấy gì để trả, nguy cơ nợ xấu đã hiện hữu.
Còn nhiều nguyên nhân khác khiến gà đồi Yên Thế “trượt dốc” thê thảm như: Không tính đến yếu tố mùa vụ trong chăn nuôi; giá thức ăn chăn nuôi quá cao; xúc tiến thương mại và quảng bá thương hiệu chưa tốt... Song, có lẽ điều đáng quan tâm nhất là vai trò của chính quyền địa phương.
Những câu hỏi đặt ra: Trước khi ký kết chương trình 5 triệu con gà đồi Yên Thế, gà tiêu thụ vẫn diễn ra bình thường dù không nhiều, không có biến động lớn về giá, người dân không có gánh nặng nợ ngân hàng, nhưng hậu chương trình thì sao? Đến thời điểm khó khăn này, trách nhiệm của các nhà quản lý trong việc hoạch định chính sách, dự báo thị trường thế nào?...
Lại thêm một ví dụ điển hình cho tình trạng làm nông nghiệp tự phát, manh mún, không có quy hoạch. Thiệt hại cuối cùng vẫn đè nặng lên vai người nông dân!
Có thể bạn quan tâm

Vụ đông năm 2013, huyện Hải Hậu (Nam Định) xây dựng mô hình trồng ngô đông trên đất 2 lúa theo phương pháp làm đất tối thiểu phủ rơm rạ ở 5 xã gồm: Hải Hưng 2ha, Hải Minh 2,5ha, Hải Đường 3ha, Hải Trung 3,5ha, Hải Phong 4ha. Thực hiện mô hình, huyện đã đưa các giống ngô tẻ LVN885, LVN99, HN45 vào gieo trồng

Trong khi nhiều nơi vụ đông đất bị bỏ trống thì ở thôn Dục Quang, thị trấn Bích Động, huyện Việt Yên (Bắc Giang) người dân lại tích cực đưa rau màu có giá trị kinh tế cao vào sản xuất, trong đó có giống bí ngồi Hàn Quốc.

UBND tỉnh Phú Yên vừa cấp giấy chứng nhận đầu tư điều chỉnh lần 1 cho dự án Trồng rừng nguyên liệu cây dó do Công ty TNHH Cây Xanh (KCN An Phú, TP Tuy Hòa) làm chủ đầu tư.

Nông dân Bắc Cạn trồng dong riềng tràn lan, sản lượng tăng đột biến, tiêu thụ không hết, tư thương khống chế giá giảm gần một nửa so với năm trước. Tiền bán dong riềng không đủ trả công thu hoạch và vận chuyển làm cho nông dân lao đao.

Toàn tỉnh Bình Phước hiện có khoảng hơn 10.000 ha hồ tiêu (chiếm gần 20% diện tích cả nước), tập trung nhiều nhất ở 3 huyện: Lộc Ninh (3.552 ha), Bù Đốp (2.007 ha) và Hớn Quản (1.420 ha) với năng suất bình quân đạt 2,9 tấn/ha.