Cây Hến Biển Giúp Phục Hồi Môi Trường Ao Nuôi Tôm
Hến biển có tên khoa học là Scirpus littoralis Schrab (theo sách phân loại của Phạm Hoàng Hộ, quyển III, tập 2, trang 633, NXB Mekong, 1993) nông dân huyện Đông Hải, Giá Rai (Bạc Liêu) gọi là Cỏ Năng Tượng.
Đây là cây họ Lác (Cyperaceae), thân hình trụ tròn, cao đến một mét hay hơn, khi khô có màu vàng rơm.
Cây mọc tự nhiên bằng hạt trôi theo nước hoặc từ gốc mùa trước. Có khả năng chịu được độ mặn trong nước lên đến 20 phần ngàn và ngập sâu đến 0.5 m.
Ở ĐBSCL, hến biển tìm thấy dọc theo vùng duyên hải, từ Cần Giờ (TP. HCM) đến tận Hà Tiên (Kiên Giang). Trong hệ sinh thái tự nhiên của đầm lầy ven biển, hến biển là cây tiên phong phát triển trên nền bùn nhão.
Trong hệ sinh thái ruộng nuôi tôm, cây hến biển giúp ổn định nhiệt độ nước và làm giảm các chất ô nhiễm do thức ăn tôm dư thừa gây ra, do đó làm tăng nồng độ khí oxy. Hến biển là nhóm cây tích lũy (accumulator) nên có thể dùng để cải thiện độ mặn trong đất (vì có thể hấp thu được muối và tích lũy trong thân).
Tôm sú lớn lên chúng ăn các rễ non của cây hến. Kinh nghiệm của nông dân là nên giữ cây hến biển khoảng 30% diện tích nuôi sẽ làm tôm lớn nhanh và ít bị rủi ro. Khảo sát từ năm 2003 cho thấy là các ao nuôi có cây hến biển chịu rủi ro ít hơn các ao nuôi khác, đặc biệt là trong đợt nắng nóng và tôm chết hàng loạt năm 2004, sự chênh lệch này là càng cao.
Điều cần lưu ý là hến biển tăng trưởng rất nhanh và hệ thống rễ dày đặc, do đó khi diệt chúng sẽ tốn rất nhiều công và phải làm sạch cả phần gốc rễ, nếu không sự phân hủy các chất hữu cơ tươi này sẽ làm giảm chất lượng nước vuông tôm.
Trong thực tiễn sản xuất, nhiều nông dân khi không thể trồng lúa họ vẫn tìm cách để duy trì thực vật trên ruộng, như trồng cây năng xoắn (Eleocharis spiralis). Năng xoắn chịu được mặn cao hơn lúa, nhưng nhược điểm là phải trồng lại mỗi năm, nên rất tốn công. Vì vậy, hến biển được xem là cây thích hợp hơn, do chịu mặn cao hơn và có thể tự phục hồi nhờ gốc còn lại của mùa trước.
Các giải pháp như cải thiện giống tôm sú sạch bệnh; quy trình và kỹ thuật nuôi cải tiến như nuôi công nghiệp, bán công nghiệp, nuôi ghép (tôm - cua), nuôi luân canh (một vụ tôm tiếp theo một vụ cá như cá kèo hoặc cá rô phi; hoặc một vụ tôm tiếp theo một vụ lúa...). Mục tiêu của các nỗ lực này là nhằm duy trì năng suất tôm sú và giữ được tính bền vững của môi trường sản xuất. Tuy nhiên, xét theo quan điểm sinh thái bền vững, thì ngoài mô hình nuôi luân canh tôm - lúa các mô hình còn lại đều không có sự hiện diện của thực vật, một thành phần quan trọng để giữ hệ sinh thái ao tôm ổn định.
Trong mô hình nuôi tôm - lúa, do kéo dài thời gian nuôi tôm và giữ nước mặn sâu, nên mặn đã thấm sâu vào trong đất sau 3 - 5 năm. Do đó, những năm sau nông dân phải cấy lúa trễ vì thời gian rửa mặn kéo dài, làm lúa dễ bị mặn ảnh hưởng cuối vụ. Ngay cả trong mùa mưa, chỉ cần 7 - 10 ngày không mưa là mặn trong đất sẽ xì lên. Do đó, việc duy trì mô hình nuôi tôm - lúa sẽ còn là thách thức cho nông dân và các nhà khoa học.
Có thể bạn quan tâm
Theo báo cáo của Tổng cục Thuỷ sản Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, năm 2014 ngành thuỷ sản đóng góp khoảng 3,7% vào GDP chung của cả nước. Lĩnh vực này hiện đang giải quyết việc làm cho trên 4,5 triệu lao động. Tổng sản lượng thuỷ sản năm 2014 ước khoảng 6,2 triệu tấn cho giá trị sản xuất vào khoảng 300 nghìn tỉ đồng.
Chính quyền địa phương và Hội Nông dân xã Cam Thịnh Đông cũng đã hỗ trợ cho nông dân vay vốn, mở các lớp tập huấn kỹ thuật nuôi trồng ốc hương, hướng dẫn người dân tìm đầu ra ổn định để tiêu thụ sản phẩm, hạn chế tình trạng "được mùa mất giá". Mặc dù ốc hương là đối tượng nuôi có nhiều triển vọng, nhưng hiện nay chưa thể khuyến khích phát triển đại trà. Các ngành chức năng đang tiến hành quy hoạch vùng nuôi ốc hương và khuyến khích người dân nuôi tại vùng đã quy hoạch.
Tuy nhiên, để giúp người dân bám trụ với con cá rô đầu vuông, bên cạnh việc phối hợp với nhà khoa học nghiên cứu bảo tồn nguồn gien, Hậu Giang cần phải tìm hiểu thị trường, mở rộng đầu ra và cần có sự chung tay của các ngân hàng hỗ trợ người dân nguồn vốn tiếp tục duy trì, phát triển sản xuất, đưa loại thủy sản này tìm lại chỗ đứng vốn có trên thị trường.
"Năm nay, bà con nông dân đã có chuẩn bị tốt, nghiên cứu kỹ thị trường để tái đàn, tăng đàn hợp lý, tránh tình trạng thiếu - thừa làm cho giá bấp bênh, ảnh hưởng đến hiệu quả chăn nuôi. Giá các sản phẩm chăn nuôi hiện nay ở cả 3 miền cũng không có sự chênh lệch lớn." - Ông Hoàng Thanh Vân - Cục trưởng Cục Chăn nuôi - Bộ NN&PTNT
Vì là huyện miền núi, nên đàn ong mật tận dụng được nguồn mật từ phấn hoa của các loại cây lâm sản và cây ăn quả dồi dào, đa dạng trên địa bàn, bởi vậy đàn ong mật phát triển tốt, cho lượng mật cao, chất lượng tốt. Theo tính toán của các hộ dân, nếu nuôi 100 đàn ong lấy mật, mỗi năm có thể thu về 60 - 80 triệu đồng.