Thừa Thiên - Huế: Bảo Vệ Nguồn Lợi Thủy Sản Dựa Vào Cộng Đồng
Mấy tháng qua, ngư dân các huyện ven đầm phá Tam Giang - Cầu Hai (Thừa Thiên - Huế) luôn bội thu nguồn lợi từ thủy sản. Riêng ở xã Điền Hải (huyện Phong Điền), ngư dân liên tục thắng đậm cá dìa, đem về hàng trăm triệu đồng. Có được kết quả này là do địa phương đã triển khai tốt chính sách bảo vệ nguồn lợi thủy sản dựa vào cộng đồng.
Hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai có diện tích lên đến 22.000 ha, trải dài qua 5 huyện gồm Quảng Điền, Phong Điền, Hương Trà, Phú Vang, Phú Lộc. Theo ông Nguyễn Quang Vinh Bình, Chi cục trưởng Chị cục Bảo vệ Tài nguyên môi trường Thừa Thiên - Huế, toàn tỉnh hiện có trên 14.000 lao động sống dựa vào nguồn lợi từ đầm phá này, vì thế việc nâng cao ý thức bảo vệ nguồn lợi thủy sản tại đây là hết sức cần thiết.
Để góp phần ngăn chặn việc đánh bắt thủy sản mang tính hủy diệt như dùng xung điện, giã cào, lừ, nò sáo..., UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế đã có công văn cho phép thành lập các trung tâm bảo vệ thủy sản, tiến hành thả con giống, tạo điều kiện cho thảm thực vật, rong rêu phát triển để làm nguồn thức ăn cho tôm cá. Các khu bảo vệ thuỷ sản là các vùng cấm khai thác, tôm cá được bảo vệ để sinh sản, sau đó nguồn lợi được phát tán bổ sung ra các vùng đầm phá xung quanh, nơi ngư dân được phép khai thác. Điều đáng nói là, dự án được triển khai dựa vào sức cộng đồng, nghĩa là người dân địa phương tự thành lập và quản lý. Khi được giao quản lý diện tích mặt nước, người dân sẽ có ý thức hơn trong việc bảo vệ nguồn lợi thủy sản.
Trung tâm Bảo vệ thủy sản Cồn Chìm, xã Vinh Phú (huyện Phú Vang) là trung tâm đầu tiên được thành lập với diện tích 23,6 ha. Ông Bình cho biết: "Các trung tâm bảo vệ thủy sản có ưu điểm như chi phí đầu tư thấp, dễ quản lý, quy mô nhỏ nên dễ dàng được nhân dân và chính quyền địa phương chấp nhận. Giải pháp lập khu bảo vệ thủy sản dựa vào cộng đồng được xem là phù hợp trong điều kiện hiện nay".
Đến nay, toàn tỉnh Thừa Thiên - Huế đã thành lập thêm 5 trung tâm bảo vệ thủy sản trải đều khắp các huyện ven hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai với tổng diện tích hơn 160 ha. Hiện, tỉnh đang tiếp tục thành lập thêm 2 khu nữa là Khu bảo vệ thủy sản Cồn Sáo (xã Hương Phong - Hương Trà) với diện tích 16 ha và khu Vành Lăng (xã Lộc Bình - Phú Lộc) với 15 ha.
Trước đó, nhằm ngăn chặn kiểu đánh bắt tận diệt, Thừa Thiên - Huế đã tiến hành sắp xếp, phân bổ; xử lý nghiêm các trường hợp khai thác trái phép với khoảng 1.260 nò sáo được giải tỏa, sắp xếp lại. Theo thống kê của Chi cục Thủy sản tỉnh Thừa Thiên - Huế, trong đợt cá Nam vừa qua, ngành chức năng đã bắt và xử lý 41 trường hợp khai thác thủy sản trái phép trên đầm phá và ven biển, xử phạt hành chính 56,4 triệu đồng, tịch thu 24 bình điện, 20 kích điện và các ngư cụ khác.
Có thể bạn quan tâm
Theo Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu Thủy sản Việt Nam (VASEP): Xuất khẩu tôm sang Nhật Bản nửa cuối năm tiếp tục sụt giảm, ước tính cả năm, xuất khẩu tôm sang thị trường này sẽ chỉ đạt khoảng 600 triệu USD, giảm 19% so với năm 2014.
Chuyển đổi cơ cấu cây trồng nhằm tăng hiệu suất, giá trị và lợi nhuận cho nông dân đã được Bộ NN&PTNT khuyến cáo các tỉnh, thành vùng ĐBSCL thực hiện. Theo các nhà chuyên môn, trong hoàn cảnh giá lúa bấp bênh, tình hình xuất khẩu gạo gặp khó thì việc giảm diện tích đất lúa kém hiệu quả để chuyển sang trồng cây khác là vấn đề cấp bách. Song, việc trồng cây gì, bán ở đâu, ai mua, giá bao nhiêu,... vẫn là bài toán nan giải.
Chỉ bằng nghề trồng chuối tây, hàng trăm hộ dân ở xã Kim Bình (huyện Chiêm Hóa, Tuyên Quang) đã có thu nhập từ 100 triệu đồng/hộ trở lên. Chuối tây ở Kim Bình giờ được xuất khẩu sang thị trường Trung Quốc với số lượng và giá cả ổn định.
Không để cái nghèo đói đeo bám khi quanh năm gắn bó với ruộng nương, lão nông Păng Ting Sin đã mạnh dạn chuyển đổi canh tác cây trồng theo hướng nông nghiệp công nghệ cao và ông đã thành công với 1ha hoa hồng cho thu nhập hàng trăm triệu đồng.
"Tôi học hỏi kinh nghiệm nuôi tôm bền vững trên vùng cát nên mới tự tin “dốc” hết vốn liếng, nhân lực để cải tạo và tổ chức sản xuất. Giờ đây, vùng này đã trở thành điểm nuôi trồng thủy sản trù phú bậc nhất của tỉnh Ninh Thuận…”