TPP Lo nhất an toàn thực phẩm

Minh chứng rõ ràng nhất cho vấn đề này là chuyện con tôm thường xuyên bị phát hiện có dư lượng hoá chất, kháng sinh trong sản phẩm xuất đi; gần đây nhất là vụ phát hiện chất cấm trong cá rô phi của Việt Nam tại Úc.
Một chuyên gia thủy sản nói: “Người tiêu dùng trong nước đã có cảm giác sợ đối với một số sản phẩm do chính thị trường mình làm ra”.
Người dân phường Thới An (quận Ô Môn, TP.Cần Thơ) thu hoạch cá tra.
Còn theo Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) chi nhánh Cần Thơ, thời gian gần đây ngành thủy sản chưa mấy lạc quan, theo đó, TPP chưa hẳn sẽ giúp ngành này đạt kết quả như kỳ vọng.
“Trong TPP vẫn đâu có loại trừ việc chống bán phá giá ở thị trường Mỹ, nghĩa là Việt Nam không có khả năng thay đổi được vụ kiện mà chỉ có thể lựa chọn quốc gia tính thuế thôi” - ông Võ Hùng Dũng - Giám đốc VCCI Cần Thơ giải thích.
Về vấn đề an toàn thực phẩm, theo ông Dũng, thời gian qua, một số thị trường thuỷ sản lớn của Việt Nam như Mỹ, Nhật Bản có sức mua yếu, lý do là suy nghĩ của họ về thủy sản nước ta không còn tích cực như trước đây (thuốc kháng sinh, chất cấm trong chăn nuôi - PV).
Vì vậy, vấn đề là nội tại chúng ta phải có những thay đổi, làm sao để xoay chuyển tình thế, chứ TPP không thể cứu vãn được.
“TPP không thể nói với người tiêu dùng nước ngoài rằng ông phải mua nhiều cá của Việt Nam” – ông Dũng nói.
Ông Dũng cũng nhìn nhận: Có thể khi TPP chính thức có hiệu lực, nông nghiệp nước ta có khả năng từ chỗ hơi lạc quan sẽ thành chỗ thua cuộc.
Và người tiêu dùng trong nước có thể sẽ không hào hứng đối với sản phẩm của chính quốc gia mình nữa bởi vì nó còn quá nhiều yếu tố độc hại.
Để khắc phục thực trạng này, Nhà nước cần có những cơ chế chính sách đặc thù đối với việc kiểm soát sản phẩm trong nước để người tiêu dùng an tâm, tin tưởng hơn đối với chính sản phẩm nội địa thông qua các biện pháp hỗ trợ cho DN, người sản xuất.
Có thể bạn quan tâm

Những ngày này về Hải Hậu, trên những cánh đồng sản xuất vụ đông ở các địa phương đâu đâu cũng bắt gặp không khí lao động khẩn trương của bà con nông dân. Tranh thủ buộc giàn cho cà chua, bác Trịnh Văn Giang, đội 6, xã Hải Tân tâm sự: “Từ nhiều năm qua, gia đình tôi xác định vụ đông là vụ sản xuất chính trong năm, bởi hiệu quả sản xuất cao gấp nhiều lần so với cấy lúa. Vụ đông năm 2013, 3 sào cà chua gia đình tôi thu lãi 12 triệu đồng.

Lâu mới có dịp trở lại Yến Mao, một vùng quê miền núi thuộc diện nghèo của huyện Thanh Thủy, thấy cảnh sắc có nhiều đổi thay, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng. Được hỏi về nguyên nhân những thay đổi này, đồng chí Phạm Ngọc Vân, Bí thư Đảng ủy xã đánh giá: Có được sự thay da đổi thịt như Yến Mao hôm nay, trước hết nhờ tác động từ chính sách đầu tư của Nhà nước, nhất là nguồn vốn của chương trình 135, rồi vốn đầu tư hạ tầng vùng chậm lũ; cộng với đó là sự đồng tâm hiệp lực, cố gắng của lãnh đạo, bà con nhân dân.

Mang quyết tâm đổi đời lên quê hương mới, vợ chồng trẻ dựng tạm căn lều nhỏ, ngày đêm chịu khó khai hoang đất đồi trồng rừng phủ xanh đất trống đồi trọc. “Ngày đó vùng này hoang vu lắm, có đêm nằm ngủ trong lều, thú dữ cứ gầm rú bên ngoài sợ đến kinh hoàng. Bữa ăn thì chỉ toàn rau rừng, lâu lâu đi chặt bó củi về miền xuôi bán mới mua được miếng thịt cải thiện bữa ăn”– anh Tánh nhớ lại tháng ngày cơ cực.

Những năm qua, tỉnh Quảng Trị triển khai tốt công tác trồng, chăm sóc và bảo vệ rừng. Phong trào trồng rừng đã tạo ra sức sống mới cho nhiều vùng đất trống, đồi núi trọc, góp phần xóa đói, giảm nghèo, tạo việc làm, tăng thu nhập cho người dân ở vùng núi, vùng sâu, vùng xa.

Cùng với trồng rừng mới, công tác quản lý, bảo vệ rừng cũng được huyện quan tâm thực hiện. Từ đầu năm đến nay trên địa bàn toàn huyện không để xảy ra vụ cháy rừng nào nghiêm trọng nào. UBND huyện cũng đã cấp 12 giấy phép khai thác rừng với tổng khối lượng gần 680m3 gỗ các loại.