Thoát nghèo từ nghề nuôi ong sữa

Bà Trần Thị Thìn, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ (LHPN) xã Bình Thạnh, cho biết, là một xã thuần nông, diện tích đất canh tác hạn hẹp, cây chủ lực là cây cà phê nên ngoài thời gian chăm sóc, thu hái cà phê, hầu như chị em phụ nữ trong xã không có việc làm ổn định, kinh tế gia đình vì thế cũng gặp nhiều khó khăn.
Xuất phát từ tình hình thực tế trên, Hội LHPN xã Bình Thạnh đã tham mưu với cấp ủy Đảng, chính quyền địa phương chọn nhiệm vụ “Hỗ trợ phụ nữ phát triển kinh tế, tạo việc làm” là nhiệm vụ ưu tiên, làm đòn bẩy cho các nhiệm vụ trọng tâm khác.
Và cũng từ đó, nhiều mô hình thiết thực, phù hợp với chị em phụ nữ của địa phương đã lần lượt ra đời như dệt, móc len, nuôi tằm, nuôi ong sữa... giúp nhiều chị em có việc làm ổn định, từng bước ổn định cuộc sống, vươn lên thoát nghèo, góp phần không nhỏ làm giảm hộ nghèo của xã xuống mức thấp nhất. Trong đó, nghề nuôi ong sữa được coi là nghề mang lại lợi nhuận hơn cả.
Theo chân cán bộ phụ nữ xã Bình Thạnh, chúng tôi đến thăm gia đình chị Trần Thị Xuân Lan (thôn Thanh Bình 2), là một trong những hộ đã vươn lên thoát nghèo nhờ nghề nuôi ong sữa. Lúc chúng tôi đến, chị Lan đang cấy từng ấu trùng ong thợ vào những mũ sáp nhỏ được gắn trên thanh ngang cầu ong (một phần của tổ ong).
Vừa tiếp chúng tôi, chị Lan vẫn thoăn thoắt với công việc của mình. Chị cho hay, gia đình chị nuôi ong sữa được 2 năm nay. Trước, nhà chị nuôi tằm và trồng cà phê nhưng lợi nhuận thu được hàng năm không đáng là bao, gia đình chị nhiều năm liền vẫn thuộc diện hộ nghèo của xã. “Thấy nghề nuôi ong lấy sữa mang lại lợi nhuận tương đối cao, lại có việc làm thường xuyên, thông qua Hội PN xã, tôi được tạo điều kiện vay vốn ưu đãi của Ngân hàng Chính sách, Quỹ Hỗ trợ phụ nữ nghèo nên vợ chồng tôi đã mạnh dạn đầu tư nuôi thêm ong sữa để tăng thu nhập” - chị Lan nói.
Từ 10 thùng ong đầu tiên, đến nay, số thùng ong của gia đình chị đã tăng lên 60 thùng. Tuy nhiên, thời gian đầu bắt tay vào việc nuôi ong, vì chưa có kinh nghiệm nên vợ chồng chị cũng gặp không ít khó khăn và thất bại vì ong bị hư, bệnh… Dần dần, nghề dạy nghề, đến nay chị đã nắm bắt nhiều kỹ thuật, sự khéo léo, tỉ mỉ.
Thu nhập từ nghề nuôi ong mỗi năm cũng mang lại cho gia đình chị trên 100 triệu đồng, bởi tất cả các thành phẩm từ ong đều cho thu nhập như: phấn hoa, mật, sữa, sáp ong… Nhờ đó, gia đình chị đã thoát nghèo, vươn lên cận nghèo và năm nay, gia đình chị cũng đang phấn đấu để thoát nghèo bền vững.
Rời gia đình chị Lan, chúng tôi tiếp tục đến thăm mô hình nuôi ong lấy sữa của gia đình chị Lê Thị Bích Dung (thôn Thanh Bình 4). Chị Dung đến với nghề nuôi ong lấy sữa cũng rất tình cờ: “Vì bản thân bị bệnh hiểm nghèo không làm được việc nặng nên tôi đã quyết định chuyển qua nuôi ong cho nhàn”.
Và quả thật, nghề này không chỉ tạo việc làm thường xuyên cho vợ chồng chị Dung trong hơn 5 năm qua mà còn mang lại hiệu quả kinh tế. Hiện, ngoài 70 thùng ong cố định, mỗi năm gia đình chị Dung còn nhân giống và bán được khoảng 70 - 80 thùng ong, cộng với thu nhập từ các phụ phẩm... mỗi năm gia đình chị cũng có thu nhập trên 100 triệu đồng. Và cũng nhờ nuôi ong lấy sữa, chị Dung còn có thêm nguồn thực phẩm dinh dưỡng để bồi bổ hằng ngày.
Cùng với chị Dung, chị Lan, còn có rất nhiều chị em thoát nghèo nhờ mô hình nuôi ong sữa như chị Nguyễn Thị Kim Hạnh (thôn Thanh Bình 2), chị Nguyễn Thị Bích Ngọc (thôn Thanh Bình 1), chị Nguyễn Hoa Hường (thôn Thanh Bình 2)...
Theo bà Trần Thị Thìn, từ 400 thùng ong với 4 hộ trong 1 gia đình nuôi ban đầu, hiện, mô hình này đã nhân rộng ra trên 3.000 thùng ong cho 47 hộ gia đình, cho thu nhập từ 15 triệu - 20 triệu đồng/tháng. “Công việc nuôi ong lấy sữa nhẹ nhàng, tạo việc làm ổn định, giúp chị em không phải đi làm thuê làm mướn, lại cho thu nhập cao, vì vậy, chúng tôi đang tiếp tục khuyến khích nhân rộng mô hình” - bà Thìn cho biết.
Có thể bạn quan tâm

Những con đường bê tông phẳng lì, những ngôi nhà ngày một khang trang, các cánh đồng sản xuất nông nghiệp trù phú... Đó là những đổi thay có thể nhìn thấy được ngay ở xã điểm nông thôn mới Tân Thịnh, huyện Lạng Giang. Còn nhớ, cách đây 3 năm (năm 2009), khi được Ban Bí thư Trung ương chọn làm xã điểm đại diện cho vùng trung du miền núi phía Bắc để xây dựng nông thôn mới (NTM), Tân Thịnh còn ngổn ngang công việc, chưa tiêu chí nào đạt được.

Để phát triển kinh tế, làm giàu cho gia đình và xã hội, đã có không ít nông dân mạnh dạn, năng động, dám nghĩ, dám làm, tích cực chuyển dịch cơ cấu kinh tế, mở rộng quy mô sản xuất, thoát khỏi sự gò bó, hạn hẹp của kinh tế hộ nhỏ lẻ, hình thành mô hình sản xuất theo hướng trang trại, vận hành theo cơ chế thị trường. Kinh tế trang trại thực chất là doanh nghiệp tư nhân sản xuất, kinh doanh trong lĩnh vực nông nghiệp. Có thể nói, kinh tế trang trại ở tỉnh ta hiện phát triển khá mạnh, tăng nhanh về số lượng, với đa dạng các loại hình tổ chức sản xuất trên các lĩnh vực của sản xuất nông nghiệp, như trang trại trồng trọt, chăn nuôi, trang trại thuỷ sản, lâm nghiệp, trang trại theo mô hình VAC.

Từ con cá và những ruộng rau cần, người dân xã Hoàng Lương, huyện Hiệp Hòa (Bắc Giang) đã trở nên khá giả, đời sống sung túc. Nhiều cánh đồng đạt mức thu 300 triệu đồng/ha/năm. Chủ trương hình thành vùng sản xuất rau an toàn tại đây tiếp tục mở ra cơ hội mới cho nông dân xã Hoàng Lương đẩy mạnh thâm canh, nâng cao hiệu quả kinh tế.

Gần 10 năm qua, đời sống của người dân thôn Riễu, xã Dĩnh Trì (TP Bắc Giang) đang ngày một khấm khá hơn từ nghề trồng hoa lay ơn. Thôn Riễu từ lâu đã có nghề trồng hoa cung cấp cho TP Bắc Giang, các huyện lân cận và một số tỉnh ngoài. Những năm trước khi chưa có cây hoa lay ơn, người dân chỉ trồng lúa, rau màu và một số loài hoa như cúc, violet nhưng hiệu quả kinh tế không cao. Từ khi có một số hộ trong thôn đem giống hoa lay ơn về trồng thì diện tích trồng hoa ngày càng được mở rộng.

Năm 2013, Trung tâm Khảo nghiệm Khuyến nông Khuyến ngư Thái Bình đã xây dựng đề án mô hình thâm canh cá rô phi NOGIP IV tại các vùng chuyển đổi của xã Thụy Thanh (huyện Thái Thụy), xã Phú Xuân (thành Phố Thái Bình), xã Quỳnh Trang (huyện Quỳnh Phụ) và xã Tây Tiến (huyện Tiền Hải).