Thị trường ngư cụ trầm lắng

Đến nay, các tiểu thương ở thị trấn Cái Tắc đã chuẩn bị phong phú nhiều mặt hàng ngư cụ để phục vụ nhu cầu thị trường nhưng sức mua vẫn còn thấp. Theo đó, các tiệm bán câu lưới ở chợ này vẫn trong tình cảnh “mòn mỏi đợi khách”. Chị Vạn Thị Kim Phượng, tiểu thương bán ngư cụ ở chợ Cái Tắc cũng trăn trở vì không có người mua. Cả buổi sáng, cửa hàng của chị chưa bán được đồng nào. “Ba, bốn chỗ gần đây cũng vậy, ế ẩm lắm! Chứ mọi năm là nườm nượp người ra vào, bán không kịp”, chị Phượng than thở.
Ở một số địa phương như huyện Phụng Hiệp, Châu Thành A, nước vẫn chưa tràn nhiều vào nội đồng, nhưng mưa bắt đầu xuất hiện nhiều. Đây được xem là điều kiện thuận lợi cho bà con đánh bắt tôm, cá đầu mùa. Vì thế khoảng 10 ngày nay, nghe ếch đã kêu râm rang ở các cánh đồng, chị Nguyễn Thị Kim Nhung, ở ấp Thạnh Mỹ C, xã Hòa Mỹ, huyện Phụng Hiệp, quyết định mua câu về tranh thủ buổi tối để cắm ếch. “Bữa nào mưa nhiều thì trúng đậm, bán cũng được một hai trăm ngàn. Đợi cá lên ruộng rồi mới thả lưới. Chắc cũng nửa tháng nữa thôi là giăng được rồi”, chị Nhung chia sẻ.
Thực tế, sức mua các mặt hàng như lưới, câu, dớn, lợp chủ yếu phụ thuộc rất lớn vào lượng cá tôm đổ về đồng ruộng trong giai đoạn bắt đầu mùa nước nổi. Thế mà đến nay, ở một số địa phương có đông đảo cư dân sinh sống bằng nghề câu lưới như huyện Phụng Hiệp, Châu Thành A, lượng nước tràn về nội đồng vẫn chưa đáng là bao nên sự trầm lắng của thị trường ngư cụ lúc này cũng là điều dễ hiểu.
“Người bán mỏi mòn trông, còn người mua thưa thớt” là thực trạng phổ biến ở nhiều nơi. Chợ Kinh Cùng từ lâu được biết đến như một điểm buôn bán ngư cụ có tiếng trên thị trường, bởi sản phẩm chất lượng và uy tín. Một tín hiệu vui là những ngày gần đây, đã bắt đầu xuất hiện người mua đến từ các vùng lân cận. Ông Lưu Văn Nhứt, tiểu thương buôn bán ngư cụ tại chợ Kinh Cùng gần 40 năm nay, cho biết cả năm cái nghề buôn bán ngư cụ này chỉ rộ vào mùa nước nổi. Cho nên, ông chỉ hy vọng vào đầu tháng 8 âm lịch sắp tới, nước lên thì sức mua sẽ tăng vọt. Và giá có thể nhích lên một chút, dự đoán chỉ dao động nhẹ từ 1.000-3.000 đồng tùy theo sản phẩm.
Ông Nhứt thừa nhận: “Mấy ngày nay, sức mua có cải thiện hơn một chút. Nhất là ở đây tôi đặt hàng ở vùng trên, tận miệt Long Xuyên, An Giang nên chất lượng khỏi chê. Nhờ vậy mà bà con trong vùng đến mua nhiều lắm. Có người mua vài trăm thước lưới, rồi nào là câu, lợp nữa”.
Trong khi đó, khoảng một tháng nay, các cơ sở gia công mặt hàng ngư cụ đã bắt đầu tăng tiến độ hoạt động. Theo chị Quyên, chủ tiệm lưới Út Quyên, ở ấp Hòa Quới, xã Hòa An, huyện Phụng Hiệp, là nơi chuyên cung cấp sỉ và lẻ mặt hàng lưới cho khu vực Long Mỹ, Vị Thủy nhiều năm nay. Tại đây giá nguyên liệu đầu vào, kể cả thuê mướn nhân công không tăng, nên giá bán ra thị trường hiện vẫn bình ổn. “Vùng mình chủ yếu bán lưới, bởi vậy năm nào tôi cũng nhập lưới cây, rồi chì, phao về sớm để thuê nhân công làm trước. Sản phẩm mình làm ra không chỉ giá cả thuận mua vừa bán, mà còn phải đảm bảo chất lượng tốt cho bà con sử dụng. Đáng buồn là vài năm trở lại đây, hễ bà con tới mua là tôi cứ nghe than phiền cá không còn nhiều như trước nữa. Lượng khách vì thế mà cứ giảm dần theo từng năm”, chị Quyên lo lắng.
“Lượng khách giảm dần qua từng năm” cũng là một minh chứng thực tế đáng buồn về nguồn lợi thủy sản ngày càng khan hiếm. Điều này lý giải một phần nguyên nhân vì sao đầu mùa nước nổi, thị trường ngư cụ vẫn “lèo tèo”, và hình ảnh ngư dân cứ thưa dần.
Có thể bạn quan tâm

Cách đây gần 10 năm, gia đình ông Nguyễn Minh Thiềm, tiểu khu 6, thị trấn Neo (Yên Dũng) tham gia dự án trồng dó bầu với diện tích 0,6 ha. Đến nay, một số cây được cấy trầm bắt đầu cho thu hoạch. Ông Thiềm nói: “Sản phẩm đạt tiêu chuẩn là sau khi cấy chế phẩm trầm, vết sẹo trên cây dó có hình bầu dục, không bị liền bởi các thớ gỗ. Khi thu hoạch, cưa cây tại điểm cách gốc khoảng 10 cm. Phần còn lại để trau mầm, đỡ công trồng cây mới cho lứa tiếp theo. Công ty TNHH Lâm Viên (Hà Nội) thu mua mức giá 40 nghìn đồng/kg gỗ, với 1,2 tấn cây dó cấy trầm, trừ chi phí gia đình tôi thu lãi khoảng 30 triệu đồng”.

Theo số liệu thống kê của Phòng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, đến nay, huyện Đạ Huoai (Lâm Đồng) đã trồng hơn 493ha chè, tập trung chủ yếu ở các xã phía Bắc. Trong đó, Phước Lộc là xã có diện tích chè trồng dưới tán điều cao nhất (148ha), kế đến là thị trấn Đạ M’ri (113ha) và xã Hà Lâm (90ha). Các xã Đoàn Kết, Đạ P’Loa và Đạ M’ri, mỗi xã có gần 80ha.

Hiện nay, đối với những diện tích cà phê già cỗi đang trong giai đoạn nhổ bỏ chuẩn bị tái canh, người sản xuất phải đối mặt với không ít khó khăn trong việc ổn định đời sống vì thiếu hụt nguồn thu nếu không có giải pháp “lấy ngắn nuôi dài”. Vì thế, việc phát triển sản xuất cây khoai tây giống Atlantic trên đất cải tạo tái canh cà phê là một biện pháp hữu hiệu đã và đang triển khai tại TP. Buôn Ma Thuột.

Trong hai tuần đầu của tháng 1-2015 đã có 8 lô nhãn xuất khẩu sang Mỹ. Và trong thời gian tới nhiều loại như xoài, thanh long, măng cụt, mận, nho hay các loại hoa như hoa hồng, cẩm chướng sẽ được xuất sang các nước.

Ông Hiếu cho biết: “Năm đầu, do chưa học hỏi kỹ thuật chăm sóc nên sầu riêng bị sâu bệnh nhiều, chết hàng loạt, chỉ còn 100 gốc. Tôi nhận thấy nếu chỉ độc canh sầu riêng hiệu quả sẽ không cao. Vì vậy, tôi đã trồng xen 400 gốc chôm chôm Thái. Sau 3 năm, vườn cây ăn trái hơn 1 ha của tôi phát triển hơn cả mong đợi”.