Tiêu Tăng Giá Như Vàng

Cũng gây điên đảo không kém giá vàng, mặt hàng hồ tiêu đang gây sốc trên thị trường nông sản khi liên tục tự phá vỡ kỷ lục của mình từng ngày, thậm chí từng giờ.
Hiện mỗi tấn tiêu xô tại Chư Sê (Gia Lai) đã đạt tới 140 triệu đồng, tăng thêm 20 triệu đồng so với 1 tuần trước, 60 triệu đồng so với giá đầu năm 2011 và gấp 3 lần so với đầu năm 2010.
Trao đổi với PV NNVN hôm 24/8, ông Hoàng Phước Bính – Phó Chủ tịch Hiệp hội Hồ tiêu Chư Sê (Gia Lai) cho biết, cách đây vài ngày, giá mỗi tấn hồ tiêu ở mức 120 – 125 triệu đồng thì sáng 24/8 đã đạt “siêu kỷ lục” 140 triệu đồng/tấn. “Trong mấy chục năm làm trong ngành hồ tiêu, chưa bao giờ tôi thấy giá bán mặt hàng này lại tăng nhanh và mạnh kinh khủng như năm nay, vượt cả dự đoán của những người lạc quan nhất” – ông Bính nói.
Sở dĩ giá hồ tiêu của Chư Sê luôn đứng đầu bảng vì chất lượng và thương hiệu đã được khẳng định. Ông Bính cũng cho biết, người dân Chư Sê cũng có ý thức hái tiêu chín để luôn có sản phẩm chất lượng cao, giá thành tốt. Ngoài ra, việc hái chín sẽ cho ra sản phẩm tiêu đỏ giá trị kinh tế rất cao, sản phẩm tiêu đỏ tại đây được Cty Café Control kiểm định đánh giá đủ các tiêu chuẩn chất lượng XK với giá bán hiện tại lên tới 400 triệu đồng/tấn (loại tiêu chuẩn đặc biệt, rất hiếm).
Tương tự, giá hồ tiêu tại các vùng tiêu trọng điểm như Xuân Lộc (Đồng Nai), Đắc Song (Đắc Nông), Ehleo (Đắk Lắk), Châu Đức Bà Rịa – Vũng Tàu, Lộc Ninh (Bình Phước)… trong ngày 24/8, dù thấp hơn Chư Sê nhưng cũng gây “sốc” cho tất cả mọi người khi đạt từ 130 – 135 triệu đồng tấn (tùy vùng và chất lượng).
Tuy nhiên, đáng tiếc là hầu hết nông hộ trồng tiêu hiện không còn tồn trữ hàng trong kho, đa phần họ đã bán hết cho thương lái khi giá tiêu bắt đầu vượt ngưỡng 100 triệu đồng/tấn. Một số hộ sản xuất lớn, đạt sản lượng nhiều, có điều kiện thì bán cầm chừng, chi tiêu đến đâu bán tới đó. Lượng tiêu còn lại chủ yếu nằm trong tay các DN có điều kiện tài chính, có khả năng phân tích thị trường đã đầu cơ tích trữ hưởng lợi lớn.
Chính vì cơn sốt giá hồ tiêu quá nóng đã khiến người dân nhiều nơi đổ xô sang trồng mới loại cây này. Đặc biệt tại Tây Nguyên, từ đầu năm đến nay đã có hàng nghìn ha hồ tiêu trồng mới mọc lên, bất chấp vùng đất, khí hậu có phù hợp hay không. Theo ông Đỗ Hà Nam – Chủ tịch Hiệp hội Hồ tiêu VN (VPA), người dân cần thận trọng vì đây là loại cây rất kén chăm sóc, nhiều nơi người dân từng bị thiệt hại nặng nề khi chạy theo phòng trào, không có kỹ thuật nên cây bị nhiễm nấm, tuyến trùng, úng nước, bị bệnh chết nhanh, chết chậm, gây thiệt hại hàng loạt.
Ông Nam cũng cho rằng, ở những vùng đất phù hợp hay người dân cải tạo vườn tiêu cũ để trồng mới cần tuân thủ sản xuất theo hướng hữu cơ, bảo đảm vườn tiêu sạch, tạo chất lượng hàng hóa ngày càng tốt hơn cho XK, tạo tiền đề phát triển bền vững.
Cùng quan điểm, ông Hoàng Phước Bính với kinh nghiệm hàng chục năm làm trong ngành tiêu khẳng định: “Việc giá tăng quá nóng sẽ tạo ra 2 mặt của 1 vấn đề: Người dân sẽ đua nhau trồng mới, 4 năm sau họ cùng đổ xô thu hoạch khiến cung vượt cầu, giá lại rớt thê thảm”.
Có thể bạn quan tâm

Ông Hồ Thanh Tuyền, quê ở ấp Phương Quới, xã Phương Bình (huyện Phụng Hiệp, Hậu Giang), nhưng lại trồng gừng ở ấp 1, xã Long Trị (huyện Long Mỹ, Hậu Giang) dẫn chúng tôi ra ruộng gừng đang thu hoạch nhộn nhịp.

Cục Kiểm dịch động thực vật Liên bang Nga (VPSS) mới đây cũng thông báo dỡ bỏ lệnh tạm đình chỉ nhập khẩu thủy sản vào thị trường Nga và Liên minh Hải quan (TS) với 7 DN chế biến thủy sản của Việt Nam.

Thăm vườn thanh long ruột đỏ (TLRĐ) đang cho thu hoạch của gia đình anh Đỗ Lương Dũng, xã Quang Trung (thị xã Bỉm Sơn), chúng tôi thấy được niềm tâm huyết, tận tụy của người nông dân này.

Nhiều năm nay, xã Xuân Dương, huyện Thường Xuân đặc biệt quan tâm phát triển chăn nuôi theo hướng trang trại, gia trại, coi đây là khâu đột phá trong phát triển kinh tế tại địa phương.

Hơn 3.000 ha lúa được sản xuất theo hình thức cánh đồng mẫu lớn, có sự liên kết 4 nhà; hơn 1.000 ha rau quả trồng tập trung được liên kết sản xuất... Tuy nhiên, doanh nghiệp chỉ mới dừng lại ở việc cung ứng vật tư đầu vào, chưa thực sự chú trọng bao tiêu sản phẩm cho nông dân.