Luân Canh Lúa Khoai Ở Quảng Sơn

Để khắc phục tình trạng thiếu nước cho cây trồng trong mùa khô, mấy năm gần đây, nhiều hộ gia đình ở xã Quảng Sơn (Đắk Glong) đã thự hiện luân canh lúa – khoai; giúp tăng giá trị trên cùng đơn vị diện tích canh tác, lợi nhuận cao gấp 2 lần trồng lúa thuần.
Theo người dân, trước đây, sau khi thu hoạch lúa vụ hè thu, bà con sẽ bắt đầu làm đất, chuẩn bị gieo trồng lúa vụ đông xuân. Tuy nhiên, việc trồng lúa vụ này gặp nhiều khó khăn như nguồn nước thiếu, dịch bệnh phát sinh nhiều, năng suất lúa thấp nên không đem lại lợi nhuận.
Qua quá trình nghiên cứu, đánh giá tình trạng môi trường, khí hậu, các cán bộ khuyến nông xã đã khuyến khích các hộ nông dân chuyển đổi từ trồng lúa 2 vụ liên tiếp sang trồng 1 vụ lúa (hè thu) và 1 vụ trồng khoai lang Nhật (đông xuân) trên cùng diện tích.
Từ đầu tháng 12, sau khi thu hoạch lúa, người dân đã làm đất, phơi ải và lên luống để trồng khoai. Theo đó, sau hơn 4 tháng kể từ khi xuống dây, các ruộng khoai sẽ bắt đầu cho thu hoạch.
Bà Phạm Thị Anh, một người dân trong xã cho biết: “Gia đình tôi trồng luân canh lúa - khoai lang trên 7 sào ruộng đã được 3 năm. Lợi nhuận từ trồng khoai lang vụ này cao hơn so với trồng lúa nhiều. Nếu giá trung bình ổn định từ 6000 – 8000/kg, trừ chi phí đầu tư, gia đình tôi thu lãi hơn 20 triệu đồng”.
Tương tự, gia đình anh Đào Văn Như ở thôn 2 trước đây gieo cấy lúa nước 2 vụ trên diện tích 1 ha nhưng vì vụ đông xuân thường thiếu nước, năng suất lúa thấp nên vẫn không đủ ăn. Từ khi anh trồng luân canh một vụ lúa, một vụ khoai lang thì mức thu nhập đã khá hơn nhiều. Năm vừa qua, gia đình anh trồng khoai lang Nhật trên diện tích 1 ha, đạt sản lượng 20 tấn, sau khi trừ chi phí sản xuất thì còn thu nhập gần 50 triệu đồng.
Như vậy, việc luân canh lúa – khoai lang của nông dân xã Quảng Sơn đã mang đến hướng đi mới cho việc trồng trọt vụ đông xuân, giải quyết được vấn đề thiếu nước trong vụ đông xuân.
Có thể bạn quan tâm

Những con ruốc nhỏ bằng cây kim sau khi được đánh bắt từ biển được nhuộm màu đỏ gạch au trước khi đưa ra thị trường, trong đó đối tượng tiêu thụ có cả nhà máy SX mì tôm.

Đó là việc hàng trăm hộ dân của xã An Lạc thuộc huyện Sơn Động (Bắc Giang) đồng loạt tàn phá những cánh rừng ở sườn Tây của dãy Yên Tử, là khu bảo tồn thiên nhiên, trong đó huyện Sơn Động có hơn 10.000 ha rừng thuộc diện bảo vệ nghiêm ngặt, 7.000 ha rừng đặc dụng cực kỳ quan trọng. Mà mục đích của việc phá rừng này là để… trồng keo.

Ngoài yếu tố tôm nuôi chết sớm do bệnh gan tuỵ cấp thì thức ăn là một nguyên nhân gây bất lợi cho tôm, dẫn đến vụ nuôi không thành công như mong đợi. Do đó, việc quản lý thức ăn phải được người nuôi đặt lên hàng đầu, nhất là trong thời kỳ dịch bệnh hiện nay.

Song, các ngành chức năng vẫn không xác định được nguyên nhân tôm chết! Trước tình hình trên, một số doanh nghiệp nuôi tôm tại Bạc Liêu đã xây dựng và đầu tư mô hình nuôi tôm trong nhà kính theo công nghệ của Tập đoàn C.P (Thái Lan).

Khi việc nuôi cá tra xuất khẩu không còn lãi như xưa, một số ngư dân trong tỉnh đã năng động đổi sang nuôi các mặt cá chợ, như: Cá điêu hồng, cá he, cá hú, cá chim… để bán ở thị trường nội địa. Sự chuyển hướng kịp thời đã giúp họ thành công.