Nỗi lo tụt hậu so với Lào, Campuchia

Song, nếu không thay đổi kịp thời chắc chắn Việt Nam sẽ bị tụt hậu so với các nước, trong đó có cả Lào, Campuchia.
Bằng chứng của nguy cơ tụt hậu được cản báo rõ nét khi GDP bình quân của người Việt Nam năm 2014 đạt 2.052 USD, gấp 21 lần so với năm 1990.
Tuy nhiên, với mức GDP này, Việt Nam chỉ tương đương GDP của Malaysia năm 1988, Thái Lan năm 1993, Indonesia 2008 và Philippines năm 2010. Xét về góc độ GDP bình quân đầu người, Việt Nam đi sau Hàn Quốc khoảng 30 – 35 năm, sau Malaysia 25 năm, Thái Lan là 20 năm.
Về môi trường kinh doanh, Việt Nam đang đứng trong top 4 cuối bảng của Asean bao gồm: Việt Nam, Lào, Campuchia, Myanmar. Thực tế thấy rõ, nếu nhìn ở các góc độ phát triển kinh tế thì Việt Nam đang thua hẳn các nước khác trong khu vực.
Đơn cử, Việt Nam khởi xướng ngành công nghiệp ô tô cách đây 20 năm cùng với thời điểm của Thái Lan. Kết quả, Thái Lan đã cho xuất xưởng những sản phẩm chính hiệu được thị trường tin dùng. Còn Việt Nam, đến thời điểm này vẫn đang loay hoay tìm giải pháp phát triển công nghiệp hỗ trợ.
Đến một ngành nông nghiệp chủ lực như lúa gạo đầy tiềm năng phát triển vậy mà mấy chục năm tập trung cho ngành này song đến nay gạo Việt Nam chưa thể dành vị trí “quán quân” trên thị trường quốc tế.
Nguy hiểm hơn cả, hiện gạo Việt đang đứng trước nguy cơ thua gạo Campuchia về chất lượng.
Điểm yếu trong kinh tế của Việt Nam nằm ở chỗ, Việt Nam chỉ biết so sánh với chính mình mà không biết nhìn vào với các nước trong khu vực.
Chính vì vậy mà điệp khúc, tăng trưởng năm nay cao hơn năm trước, chỉ số phát triển công nghiệp tăng cao so với quý trước, thu nhập cải thiện đáng kể so với cùng kỳ,… liên tục được lặp đi lặp lại.
Nhìn vào nền kinh tế Việt Nam, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch đầu tư thừa nhận, nền kinh tế Việt Nam tăng trưởng cao chủ yếu phụ thuộc vào vốn đầu tư nước ngoài, lao động giá rẻ, nguồn tài nguyên dồi dào chứ không phải hướng phát triển bền vững dựa vào chất lượng sản phẩm tốt, năng suất lao động cao, công nghệ hiện đại.
Hội nhập là cạnh tranh, vì vậy chỉ quyết tâm đàm phán các hiệp định thương mại để hội nhập bằng mọi cách nhưng không nâng cao năng lực cạnh tranh xem như thất bại.
Tại “Diễn đàn kinh tế mùa thu” mới đây, nhiều chuyên gia kinh tế cho rằng, cần tìm ra giải pháp phát triển kinh tế kịp thời nếu muốn thu hẹp khoảng cách với các nước
. Vấn đề đặt ra hiện nay, phải tháo gỡ các “nút thắt” nhằm tạo dựng môi trường đầu tư kinh doanh thông thoáng, tiên tiến. Đặc biệt là đề cao, phát triển và xây dựng tốt kinh tế tư nhân - một trong những thành phần kinh tế có vai trò chủ đạo.
Có thể bạn quan tâm

Ông kể: Năm 2009, đang lúc loay hoay tìm giống mới để cải tạo vườn, ông được một người bạn giới thiệu giống mít cao sản. Ông lặn lội xuống tận Cái Mơn (huyện Chợ Lách, tỉnh Bến Tre) để mua giống về trồng thử. Lúc này, vườn nhà ông đang trồng xoài nhưng sâu bệnh nhiều, hiệu quả không cao.

Cây ngày có nguồn gốc từ Trung Quốc. Nó đã được nhập vào ta từ rất lâu rồi. Trước đây, nó đã được trồng ở nhiều nơi như Bảo Lộc (Lâm Đồng), Sa Đéc (Đồng Tháp), Châu Đốc (An Giang)... Hiện nay, nó được trồng nhiều ở Cao Bằng và Lạng Sơn (nhiều nhất là huyện Tràng Định).

Tại Lâm Đồng, chè được trồng chủ yếu từ tháng 5 đến tháng 8 (tốt nhất trồng trong tháng 6). Nhiệt độ 18 - 25 độ C, độ ẩm không khí 80 - 85% và lượng mưa hàng năm từ 1.500 - 2.000mm thích hợp nhất cho chè phát triển.

Nên bón thêm phân hữu cơ bởi phân hữu cơ không những cung cấp dinh dưỡng cho cây mà còn cải thiện tính chất vật lý, hóa học, sinh học trong đất. Nguồn phân hữu cơ bao gồm phân chuồng, phân xanh và các nguyên liệu ép xanh. Sử dụng phân hữu cơ sinh học có thành phần chính: Chất hữu cơ >25%; N 2,5-3%; P205 0,3%; K20 1-1,3%; lượng bón 2,5 tấn/ha/năm. Có thể sử dụng phân chuồng ủ hoai 20 - 25 tấn/ha, bón 3 năm/lần. Phân hữu cơ bón vào đầu mùa mưa, rạch hàng, bón lấp.

Trong những năm qua, công tác quản lý hoạt động kinh doanh vật tư nông nghiệp (phân bón, thuốc BVTV, thức ăn chăn nuôi) trên địa bàn tỉnh đã được các cấp, các ngành quan tâm. Thị trường vật tư nông nghiệp tương đối ổn định, hoạt động sản xuất kinh doanh của các tổ chức cá nhân đã đi vào nền nếp.