Khá Lên Nhờ Tận Dụng Bờ Liếp Trồng Màu

Nếu như chỉ nghe giới thiệu, không nhìn tận mắt thì không ai tin trên vùng đất giáp biển như Mỹ Bình, xã Phú Tân, huyện Phú Tân, lại phủ kín hoa màu trong suốt hai mùa mưa nắng.
Vừa chỉ tay về phía bờ đê, ông Nguyễn Hoàng Khoa, Phó Chủ tịch UBND xã Phú Tân, cho hay: “Cả con đê dài 4 km được bà con tận dụng trồng hoa màu, vừa cho thu nhập khá, vừa giữ được thân đê và cảnh quan”.
Ông Lê Văn Sơn là một trong những lão nông đi đầu trong phong trào trồng hoa màu trên đất trống, trên bờ liếp của xứ biển Mỹ Bình.
Ông bộc bạch: Vợ chồng ông phiêu bạt từ xứ Vĩnh Thuận (Kiên Giang) đến vùng đất này lập nghiệp từ năm 1982. Ban đầu gia đình sinh sống bằng nghề nuôi tôm và khai thác huê lợi từ rừng phòng hộ trên diện tích đất 4,5 ha. Sau cơn bão số 5 (năm 1997) gia đình ông có tới 9 nhân khẩu đã chuyển vào khu vực đê biển Tây sinh sống, cuộc sống chủ yếu nhờ vào con tôm, con cá.
Nhờ ý thức được sự nghèo khó, cả nhà chí thú làm ăn. Ông Sơn đã nghĩ ra nguồn thu nhập thứ hai và đến bây giờ là nguồn thu nhập chính của gia đình: trồng hoa màu trên diện tích đất bờ liếp, vuông tôm, thân đê.
Bà Bảnh, vợ ông Sơn, cho biết, mỗi năm, trung bình gia đình trồng 3 vụ rau màu và thêm 1 vụ cải bán vào dịp Tết Nguyên đán. Thương lái thu mua tận nhà với giá ổn định. Trung bình bí, khổ qua có giá từ 5.000-8.000 đồng/kg. Mỗi vụ mùa (3 tháng), gia đình bà thu lãi khoảng 20 triệu đồng. Những lúc cao điểm, có ngày thu nhập 2 triệu đồng. Riêng liếp bí rợ, mỗi ngày bán bông cũng được trên 100.000 đồng.
Học tập từ mô hình của ông Sơn, đến nay cả xóm Mỹ Bình đã phủ xanh hoa màu trên đoạn đê dài 4 km.
Ông Nguyễn Hoàng Khoa cho biết, gia đình ông Sơn bắt đầu trồng màu từ năm 2000. Ban đầu trồng trên diện tích nhỏ, càng về sau ông tận dụng hết diện tích đất sân nhà, bờ vuông, triệt để không còn mảnh đất nào trống. Từ 3-4 năm trước, ông Sơn bắt đầu mở rộng diện tích đất trồng rau màu lên tới hơn 9.000 m2.
Ban đầu việc tưới tiêu rất vất vả, nhất là vào mùa khô. Chính vì thế gia đình đầu tư tiền khoan giếng nước. Có giếng nước, ông Sơn nối ống kéo dài hàng ngàn mét để tưới tiêu. Từ đó, hoa màu nghịch mùa cho thu nhập càng tăng. Mỗi mùa vụ, ông Sơn thu hoạch khoảng 2 tấn bí rợ, hơn 1 tấn khổ qua và hơn 2 tấn dưa leo, lợi nhuận sau khi trừ chi phí hơn 20 triệu đồng.
Từ việc chỉ trông chờ vào nguồn lợi thuỷ sản trên đất rừng phòng hộ, nay những lão nông như ông Sơn ở Mỹ Bình đã khẳng định được sức trù phú của vùng đất mặn. Hơn 30 năm gắn bó với vùng đất biển, gia đình ông đã thoát cảnh nghèo khó và là một trong những hộ có thu nhập cao ở Mỹ Bình.
Có thể bạn quan tâm

Từ khi còn làm lái xe tắc-xi, rong ruổi khắp nơi, anh Nguyễn Ngọc Thức đã khát khao tìm được việc gì đó để có thể làm giàu trên quê hương mình. Sau một thời gian tìm hiểu, năm 2008, anh quyết tâm kinh doanh mô hình nuôi bồ câu Pháp. Ban đầu, với chút vốn liếng giành giụm được và sự hỗ trợ của gia đình, anh Thức mua 400 cặp bồ câu giống với giá 300.000 đồng/cặp về nuôi thử. Một thời gian sau, thấy có triển vọng, anh quyết định mở rộng kinh doanh, mạnh dạn vay vốn từ nhiều nguồn để phát triển con giống.

Vải Lục Ngạn (Bắc Giang) là đặc sản có tiếng, tuy nhiên ngoài việc tiêu thụ trong nước, loại quả này lâu chỉ có Trung Quốc là thị trường chính. Năm nay thời tiết thuận lợi nên năng suất tốt, nhưng đi kèm với đó là nỗi lo được mùa mất giá.

Sáng ngày 24/11/2014, Trạm khuyến nông huyện Châu Phú tổ chức hội thảo mô hình trồng bắp thu trái non kết hợp chăn nuôi bò tại hộ anh Trần Văn Mỹ ấp Mỹ Quí xã Mỹ Phú. Buổi hội thảo có đại diện công ty cổ phần rau quả thực phẩm An Giang, các ngành chuyên môn của huyện và hơn 50 bà con nông dân trong huyện đến dự.

Số diện tích này là do xã vận động 971 hộ dân góp đất tham gia dự án. Xã đã giao thầu toàn bộ diện tích ao nuôi cho các doanh nghiệp: Công ty TNHH Việt Tiến, Công ty TNHH Thái Bình Dương và Công ty CP Hoàng Gia để tổ chức sản xuất.

Hai thủ phủ trồng cây cacao lớn nhất là Bến Tre và Đắk Lắk đang cố gắng vực dậy loại cây trồng này, vì thời gian qua người trồng đã chặt bỏ với diện tích hơn 50%. Chẳng hạn, tại Bến Tre, trước đây có gần 10.000 ha cacao thì này giảm còn 5.000 ha, còn tại Đắk Lắk trước đây diện tích loại cây trồng này lên đến 6.000 ha thì nay giảm mạnh còn khoảng 2.000 ha.