Bản Cao Lạng Vùng Chuyên Canh Xoài Trái Vụ

Vài năm trở lại đây, các hộ đồng bào ở bản Cao Lạng, xã Đắk Gằn (Đắk Mil) phấn khởi vì nhiều diện tích trồng xoài trên địa bàn đã bắt đầu cho thu hoạch. Đặc biệt vào vụ trái mùa, nhiều vườn xoài mang lại thu nhập hàng chục triệu đồng cho các hộ dân…
Trước đây, các hộ đồng bào Nùng ở bản Cao Lạng chủ yếu trồng cà phê, điều và các loại cây trồng ngắn ngày như lúa, ngô, đậu… Tuy nhiên, đây lại là vùng đất cằn cỗi, thường xuyên thiếu nước; đặc biệt là vào mùa khô không có nước tưới cho các loại cây trồng, nên mặc dù mất nhiều chi phí đầu tư nhưng hiệu quả lại không cao.
Qua thời gian tìm hiểu, học tập các mô hình trồng cây ăn trái trong huyện, một vài gia đình ở bản đã mạnh dạn cải tạo đất, trồng thử nghiệm vài chục cây xoài 3 mùa, xoài Đài Loan. Sau một thời gian chăm sóc, các cây xoài đều phát triển tốt, hợp với thổ nhưỡng nơi đây, có thể sử dụng giếng khoan để cung cấp đủ nước tưới. Qua 3 năm chăm sóc, các vườn xoài đã bắt đầu cho trái, mang lại thu nhập cao cho người dân.
Anh Đàm Văn Tiến, Tổ trưởng tổ trồng xoài bản Cao Lạng cho biết: “Gia đình tôi là một trong những hộ dân đầu tiên ở bản trồng xoài trái vụ. Nhận thấy đất đai nơi đây hợp với việc trồng xoài, không cần quá nhiều nước tưới, đến nay tôi đã mở rộng đầu tư trồng từ 40 cây lên 70 cây. Vụ trái mùa vừa qua, vườn xoài của gia đình thu hoạch được 5 tấn, với giá từ 7.000 – 10.000/kg, trừ chi phí sản xuất còn mang lại thu nhập hơn 70 triệu đồng”.
Tương tự, gia đình bà Lâm Thị Duyên hiện đã mở rộng vườn xoài với gần 400 cây xoài 3 mùa, 120 cây xoài Đài Loan. Qua 4 năm trồng, chăm sóc, vườn xoài đã cho ra trái quanh năm, trung bình mỗi năm (vụ chính và vụ trái mùa) đạt 20 tấn/ha, mang lại thu nhập khá cao cho gia đình bà.
Thời gian qua, việc trồng xoài của các hộ dân trong bản cũng nhận được sự quan tâm, hỗ trợ của chính quyền địa phương và từ nhiều dự án. Vừa qua, từ Dự án 3EM, mỗi hộ trồng xoài trong bản được nhận hỗ trợ 4 triệu đồng để mua phân, thuốc; được tham gia các lớp học kỹ thuật chăm sóc cây ăn trái…
Hiện nay, hầu hết 75 hộ dân trong bản đều trồng xoài từ 50 – 500 cây, trở thành vùng chuyên canh xoài trái vụ cho thương lái trong và ngoài tỉnh tìm đến. Tuy nhiên, do đường sá đến bản còn khó khăn, đặc biệt vào mùa mưa (chính vụ) nên chi phí vận chuyển sản phẩm sau khi thu hoạch cao, làm giảm nhiều lợi nhuận của các hộ trồng xoài trên địa bàn.
Related news

Ông Lê Văn Nhỏ, nông dân sản xuất giỏi ở xã Tân Phú, huyện Cai Lậy đã 4 năm gắn bó với mô hình này chia sẻ: Thời gian qua, làm chương trình công nghệ sinh thái, tôi thấy rất hiệu quả, giảm được chi phí thuốc trừ sâu do giữ được côn trùng có ích. Theo tôi, để xây dựng nông thôn mới, chúng ta nên tham gia mô hình công nghệ sinh thái cho đồng ruộng tươi đẹp…”.

Trước tình hình này, Trạm Bảo vệ thực vật huyện khuyến cáo bà con nông dân cần giữ vườn tiêu thông thoáng, chăm sóc cho cây tiêu sinh trưởng và phát triển tốt, bón phân hữu cơ ủ hoai mục và bón cân đối hàm lượng NPK, có bổ sung thêm các nguyên tố trung vi lượng, vệ sinh vườn sau thu hoạch, xây dựng và thực hiện các biện pháp quản lý dịch bệnh ngay từ đầu vụ.

Theo thống kê sơ bộ của UBND xã Tân Lâm (huyện Xuyên Mộc, Bà Rịa - Vũng Tàu) từ năm 2013 đến nay trên địa bàn xã đã có khoảng 100 ha/400 ha trồng quýt đường của toàn xã bị rụng trái, chết cây, nhiều hộ dân phá bỏ để trồng tiêu, nhãn…

Theo thống kê của Bộ NN&PTNT, hiện Mỹ là thị trường tiêu thụ rau, quả lớn thứ tư của Việt Nam. Tuy nhiên, hầu hết trái cây Việt Nam mới chỉ cung ứng cho bộ phận người Châu Á, chưa xâm nhập rộng được vào thị trường này. Thêm nữa, việc đồng ý cho vải, nhãn vào thị trường Mỹ chỉ là bước đầu, còn việc hai loại trái cây này có thể vào được và tồn tại trên thị trường đầy thách thức này là cả vấn đề.

Thanh long là cây trồng đặc sản có lợi thế cạnh tranh trong 9 loại cây trồng ở nước ta mà Bộ Nông nghiệp và PTNT đã xác định. Tính đến nay, Bình Thuận có trên 23.000 ha thanh long với sản lượng thu hoạch 600.000 tấn/năm. Bên cạnh việc xuất khẩu, trái thanh long Bình Thuận hiện đã có mặt hầu hết trên các thị trường trong nước, tuy nhiên sản lượng tiêu thụ chưa nhiều, còn bấp bênh, giá cả không ổn định.