Phát Triển Kinh Tế Từ Cây Dong Riềng

Trong vài năm trở lại đây, cây dong riềng đã và đang khẳng định ưu thế của mình trong việc giúp người dân xóa đói, giảm nghèo và làm giàu hiệu quả. Từ chỗ chỉ được canh tác và chế biến tại một số thôn, xã của huyện Yên Sơn thì nay đã phát triển ở nhiều địa phương trong tỉnh như: Lực Hành, Xuân Vân, Kiến Thiết, Nhữ Hán (Yên Sơn); Kim Bình, Vinh Quang, Linh Phú (Chiêm Hóa); Thượng Lâm, Lăng Can (Lâm Bình)...
Năm 2011, toàn tỉnh có trên 600 ha dong riềng; diện tích dong riềng phân bố tập trung chủ yếu ở các huyện: Yên Sơn 300 ha, Chiêm Hóa 160 ha, huyện Lâm Bình 40 ha; năng suất bình quân năm 2010 đạt 80 tấn/ha; sản lượng 48.000 tấn củ tươi/năm. Sản phẩm bột dong riềng và miến dong Tuyên Quang đã và đang được thị trường trong và ngoài tỉnh ngày càng ưa chuộng
Điển hình là xã Lực Hành (Yên Sơn), trong nhiều năm qua, bà con nông dân trong xã đã đưa cây dong riềng vào trồng trên đất vườn đồi ở khắp 12 thôn bản của xã; nhiều hộ nông dân xã Lực Hành còn tổ chức thu mua dong riềng ở các xã lân cận để sản xuất, chế biến thành bột cung cấp cho thị trường... gia đình anh Hoàng Văn Kiên, thôn Đồng Mán là một trong nhiều hộ gia đình trong thôn vừa kết hợp trồng cây dong riềng vừa thu mua củ tươi để chế biến tinh bột.
Từ nhiều năm nay gia đình anh đã tận dụng đất vườn đồi và đất dưới tán cây ăn quả để trồng cây dong riềng; vụ dong năm qua gia đình anh thu hoạch và chế biến được 13 tấn tinh bột, thu 156 triệu đồng, trừ chi phí còn trên 100 triệu đồng; ngoài ra anh còn thu mua thêm củ dong riềng của nông dân trong xã và các xã lân cận để chế biến tinh bột, mỗi năm gia đình anh chế biến được trên 100 tấn tinh bột bán cho các cơ sở chế biến miến dong ở các tỉnh miền xuôi như: Hà Tây, Bắc Giang, Thái Nguyên...
Anh Phạm Đình Cường, chủ cơ sở chế biến tinh bột dong riềng ở thôn Đồng Vàng cho biết: Từ năm 2008, gia đình anh đã đầu tư trên 100 triệu để xây dựng xưởng chế biến tinh bột dong cho bà con nông dân trong xã; mỗi vụ sản xuất chỉ tập trung trong thời gian từ 3 đến 4 tháng cuối năm trung bình mỗi năm chế biến được từ 150 đến 170 tấn tinh bột; với giá tinh bột dong hiện nay là 12.000 đồng/kg, giá trị kinh tế đạt gần 2 tỷ đồng; sản xuất dong riềng là nghề mới đã giúp gia đình anh có thêm thu nhập và làm giàu chính đáng; hàng năm gia đình anh đã tạo việc làm thường xuyên cho 10 đến 15 lao động, với mức lương từ 2,1 triệu đến 3 triệu đồng/người/tháng...
Đồng chí Hoàng Minh Châu, Chủ tịch UBND xã Lực Hành cho biết: Lực Hành là xã có truyền thống và kinh nghiệm trồng và chế biến tinh bột dong riềng từ nhiều năm nay. Toàn xã hiện có trên 70 ha dong riềng, sản lượng hàng năm đạt trên 6.000 tấn.
Cây dong riềng là loại cây rất dễ trồng, thích hợp với nhiều loại đất, mức độ đầu tư thấp, tốn ít công chăm sóc, ít sâu bệnh, năng suất và hiệu quả kinh tế cao hơn nhiều loại cây trồng khác; bình quân 1 sào thu được 2,5 tấn củ, bán với giá 1.700 đồng/kg, thu nhập đạt trên 4 triệu đồng/sào (108 triệu đồng/ha/năm). Nhiều gia đình ở các thôn xóm đã đầu tư mua máy móc để chế biến tinh bột, tăng thu nhập và hiệu quả kinh tế; đồng thời tạo việc làm cho nhiều lao động ở địa phương, góp phần tích cực vào công cuộc xóa đói giảm nghèo của xã.
Năm 2011, số hộ nghèo đã giảm từ 554 hộ xuống còn 477 hộ, tỷ lệ hộ nghèo còn 63,8%. Tuy nhiên ngoài hiệu quả kinh tế rõ rệt mà cây dong riềng mang lại thì hiện nay vấn đề khó khăn mà nông dân các địa phương đang gặp phải là tình trạng ô nhiễm môi trường do việc chế biến sản phẩm chưa có hệ thống và biện pháp xử lý chất thải và tình trạng mất điện do quá tải trong sản xuất.
Hiện các cơ sở sản xuất phải sắp xếp lịch sản xuất luân phiên, làm giảm công suất và năng lực chế biến của các hộ... Vì vậy để ổn định và phát triển sản xuất theo hướng bền vững cần phải được các ngành các cấp, các địa phương quan tâm chỉ đạo, hướng dẫn và có giải pháp quản lý chặt chẽ để sử dụng và khai thác có hiệu quả tiềm năng thế mạnh của cây dong riềng ở địa phương.
Related news

Với hơn 40 loại rau, năng suất đạt khoảng 20 tấn/ha/vụ, sản lượng gần 600 nghìn tấn/năm, nhưng hiện vẫn thiếu hơn 350 nghìn tấn rau/năm so với nhu cầu tiêu dùng của người dân. Để không phải nhập rau an toàn từ các địa phương khác đang trở thành mục tiêu phấn đấu của các hợp tác xã, các hộ nông dân trồng rau ở Hà Nội hiện nay.

Hai anh Sa Lés và Da Cốp (ngụ xã Vĩnh Hòa, xã Vĩnh Hanh, Châu Thành - An Giang) thành công với mô hình nuôi le le lấy thịt và cho sinh sản, theo kiểu bán hoang dã. Với diện tích khoảng 1.000m2, hai anh thả nuôi trên 700 con le le các loại (500 con le le sinh sản), thu lời gần trăm triệu đồng mỗi năm.

Các doanh nghiệp tham gia ký kết hợp đồng, bao tiêu sản phẩm trong khuôn khổ chương trình cánh đồng mẫu lớn gồm: Công ty Tân Thành (Cần Thơ), Công ty Lương thực Tiền Giang, Công ty cổ phần Bảo vệ thực vật An Giang và Công ty ADC.

Theo quy hoạch phát triển vùng sản xuất mãng cầu ta tỉnh BR-VT đến năm 2020, diện tích sản xuất giống cây trồng này của tỉnh là khoảng 1.700ha, với sản lượng bình quân 10.000 tấn/năm. Dự kiến đến năm 2030, trên địa bàn tỉnh sẽ ổn định diện tích mãng cầu ta 1.709ha, diện tích cho sản phẩm 1.606ha, sản lượng 13.403 tấn.

Xã Khánh Hòa (Châu Phú - An Giang) là nơi được mệnh danh “xứ nhãn” của An Giang, nổi tiếng với giống nhãn Mỹ Đức tồn tại hàng trăm năm, vì mùi vị thơm ngon khó tìm được ở nơi khác.