Dịch Heo Tai Xanh Gây Thiệt Hại 24 Tỷ Đồng Ở Đak Lak

Theo Chi cục Thú y: đợt dịch heo tai xanh xảy ra trên địa bàn tỉnh Đak Lak vừa qua đã gây thiệt hại nặng cho ngành chăn nuôi. Đã có 13 huyện, thị xã, thành phố (trừ huyện Lak và Krông Bông) với 115 xã, 707 thôn, 2.287 hộ có dịch heo tai xanh.
Tổng số heo mắc bệnh 23.249 con, số chết và tiêu hủy 12.070 con (tương đương gần 413 tấn thịt hơi); tổng thiệt hại ước tính 24 tỷ đồng.
Hiện đã có 7 huyện là M’Drak, Ea H’leo, Ea Kar, Krông Buk, Cư Kuin, Krông Ana và Cư M’gar có quyết định công bố hết dịch; các địa phương còn lại đang chờ quyết định của UBND tỉnh. Nhằm giúp người dân tái sản xuất trở lại, Chi cục Thú y khuyến cáo người dân ở những nơi đã có dịch cần thực hiện nghiêm túc công tác vệ sinh chuồng trại, phun thuốc tiêu độc khử trùng, rải vôi trong nền chuồng, trại theo hướng dẫn và để trống chuồng trại trong vòng 60 ngày mới tiến hành tái đàn.
Ở những nơi không có dịch cần tập trung tăng đàn để kịp cung cấp thực phẩm trong dịp tết Nguyên đán. Đặc biệt, người dân cần chú ý, khi mua con giống phải có nguồn gốc rõ ràng hoặc phải có giấy kiểm dịch của cơ quan thú y; thực hiện các biện pháp chăn nuôi an toàn sinh học và thực hiện nghiêm quy trình phòng bệnh theo quy định.
Có thể bạn quan tâm

Các địa phương bị thiệt hại nhiều là xã Đông Hòa 2.500ha, Đông Thạnh 2.020ha, chiếm khoảng 50% diện tích thả nuôi. Phần lớn diện tích bị thiệt hại đã được nông dân thả nuôi cách nay trên 1 tháng.

Nguyên lý cơ bản của phương pháp này là các loài ong ký sinh được chọn lọc khi thả ra trên đồng ruộng sẽ tìm và đẻ trứng trên các sâu non của loài sâu tơ. Khi trứng nở ra, sâu non của ong ký sinh sẽ tiêu diệt sâu tơ bằng cách ăn hết phần thịt sâu tơ để hoàn thiện vòng đời sống ký sinh của mình là làm nhộng rồi vũ hóa thành ong trưởng thành.

Việc tìm ra những giải pháp để chống khô hạn và sa mạc hóa là vấn đề hết sức bức xúc cho các tỉnh duyên hải miền Trung. Tuy nhiên, vùng có khí hậu khô hạn và sa mạc hóa cũng có những thế mạnh riêng. Ví dụ như cây nho, cây thanh long, con cừu rất thích hợp phát triển ở những vùng khô hạn như Bình Thuận và Ninh Thuận.