Cách Làm Khuyến Nông Của Chị Hậu

Rời Trường Đại học Nông lâm Thái Nguyên với tấm bằng kỹ sư ngành thú y nhưng chị Phạm Thị Hậu, 31 tuổi ở xã Mỹ Yên (Đại Từ - Thái Nguyên) không xin vào làm ở các doanh nghiệp lớn hay cơ quan Nhà nước mà lại đam mê công việc của một khuyến nông viên. Bởi chị tâm niệm, giúp nông dân sản xuất hiệu quả, ổn định đã là một niềm hạnh phúc...
Mỹ Yên là xã miền núi vùng cao, có nhiều dân tộc cùng chung sống, địa bàn rộng lớn lại trải dài trên 25 thôn xóm, hệ thống cơ sở hạ tầng yếu kém... nên những năm trước đây, đời sống của người dân trong xã gặp rất nhiều khó khăn, năng suất cây trồng – vật nuôi đều thấp.
Với lợi thế có 5 xóm chuyên sản xuất chè với tổng diện tích trên 400ha, năm 2007 chính quyền xã thực hiện chủ trương cải tạo những diện tích chè kém chất lượng, già cỗi. Chị Hậu cho biết: “Thời gian đầu triển khai mô hình, các hộ đều rất ngại ngần, băn khoăn vì nếu chặt bỏ hết chè cũ, trồng chè mới thì biết bao giờ mới được thu hoạch? Trong khi họ lại là những hộ dân sống dựa chủ yếu vào cây chè.
Trước tình hình đó, chúng tôi đã tổ chức nhiều buổi tập huấn và tích cực tuyên truyền cho bà con hiểu rằng việc thay thế này được thực hiện dần dần, nghĩa là sẽ trồng xen giống chè mới vào giữa 2 luống chè giống cũ. Chúng tôi đã hướng dẫn bà con chặt bớt tán cây chè cũ, chăm sóc chè mới trồng đúng kỹ thuật, cây chè lớn đến đâu thì chặt bỏ chè cũ dần đến đó”.
Không chỉ giúp bà con trong việc cải tạo chè, chị Hậu còn đảm đương cả những công việc liên quan đến chăn nuôi, xây dựng lịch cấy lúa, trồng ngô... cho toàn bộ các thôn xóm của xã. Ngoài ra, mỗi năm chị còn triển khai tập huấn cho bà con sản xuất 2 vụ lúa, 1 vụ màu, hướng dẫn bà con phòng trừ sâu bệnh trên cây trồng, dịch bệnh trên vật nuôi... “Trước đây Mỹ Yên có 2 khuyến nông viên, công việc được chia đôi, song từ năm 2006 đến nay, chỉ còn mình tôi đảm nhiệm nên phải kiêm nhiều lĩnh vực, từ trồng trọt, chăn nuôi đến lâm – ngư nghiệp”, chị Hậu tâm sự.
Đến nay, chị Hậu đã gắn bó với công việc khuyến nông được gần 8 năm. Khối lượng công việc hàng ngày của chị có lẽ nhiều gấp 3, 4 lần so với cán bộ khuyến nông cấp huyện, tỉnh. Càng khó khăn hơn khi địa bàn chị làm việc có nhiều đồng bào dân tộc, trình độ dân trí còn hạn chế nên mọi việc đều phải “cầm tay chỉ việc” cho bà con, nhất là khi phổ biến, tuyên truyền các chủ trương, chính sách liên quan, phải diễn đạt hết sức ngắn gọn, cụ thể để bà con dễ nắm bắt và áp dụng.
Theo chị Hậu, khó khăn lớn nhất của các khuyến nông viên cấp xã và thôn bản là tìm cách truyền đạt, hướng dẫn bà con thế nào cho hiệu quả, bên cạnh đó, đội ngũ khuyến nông viên thôn bản còn phải chịu nhiều thiệt thòi do chưa được hỗ trợ kinh phí đi lại, địa bàn rộng lớn. “Nếu không yêu nghề, không tâm huyến với bà con, chắc chúng tôi cũng khó trụ vững. Nhưng với những kiến thức mình đã được học, tôi rất muốn trở thành một khuyến nông viên giỏi để chia sẻ khó khăn với người nông dân, giúp họ có thêm nhiều mùa vụ thắng lợi”.
Có thể bạn quan tâm

Những ngày này, khách hàng tấp nập về xã Lương Phong (Hiệp Hoà- Bắc Giang) thu mua bưởi Diễn đưa đi tiêu thụ khắp nơi trong cả nước. Những trái bưởi vàng tươi, thơm ngát giữa cái rét đậm cuối năm mang lại niềm vui cho người dân nơi đây.

Là đảng viên trẻ, gánh vác trọng trách tuyên truyền, vận động nông dân phát triển kinh tế, anh luôn đi đầu trong phong trào sản xuất, tìm hướng đi mới cho kinh tế của thôn, trong đó phát triển mạnh các loại cây rau màu chế biến xuất khẩu. Cùng đó, anh lãnh đạo nhân dân duy trì sản xuất lạc đông, trực tiếp tổ chức sản xuất, thu mua và bao tiêu sản phẩm.

Cần cù lao động, không ngừng tìm hiểu đưa vào thị trường những sản phẩm mộc dân dụng mới, Nguyễn Văn Toàn (ảnh), Chủ nhiệm Hợp tác xã (HTX) đồ gỗ mỹ nghệ Toàn Thịnh đã góp phần xây dựng vùng quê Trung Đồng, xã Đức Thắng, huyện Hiệp Hòa (Bắc Giang) ngày càng trù phú. Anh vinh dự là một trong ba gương mặt trẻ tiêu biểu của tỉnh nhận giải thưởng Lương Định Của năm 2012 do Trung ương Đoàn trao tặng.

Ngồi trò chuyện cùng tôi, ông Xưởng nguyên là Trưởng phòng Hành chính Nông Trường Yên Thế nhắc tới một câu chuyện gợi lại một thời khốn khó của Nông Trường mà cũng là khó khăn chung của cả đất nước. Nông Trường Yên Thế được thành lập ngày 3-1-1966, với tên gọi ban đầu là Nông Trường Quốc Doanh Yên Thế (tách ra từ Nông Trường Quốc Doanh Bố Hạ). Trải qua bao thăng trầm, tới ngày 6-11-2008 thì Nông Trường giải thể để thành lập xã Đồng Tâm. Để có cái tên Đồng Tâm là cả một sự trăn trở của bao người. Anh Dương Văn Thế, Chủ tịch UBND xã tâm sự cùng tôi: “Đảng ủy bàn bạc tìm được tên rồi còn tranh thủ xin ý kiến của các đảng viên lão thành, những cán bộ chủ chốt của Nông Trường nay đã về hưu.” Mọi người thống nhất với tên mới Đồng Tâm. Một cái tên gợi lên bao điều: Là ý chí quyết tâm của Đảng bộ với 200 đảng viên; là sự đồng lòng chung sức của cả một xã mới với 788 hộ và 2.651 nhân khẩu.

Cùng với việc xây dựng ổn định đời sống văn hóa, chị em phụ nữ ngày càng khẳng định vị trí, vai trò quan trọng của mình trong các phong trào ở địa phương nhất là phong trào thi đua phát triển kinh tế, xóa đói, giảm nghèo mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho gia đình. Một trong những tấm gương đó là chị Nguyễn Thị Huấn - Chi hội trưởng Chi hội Phụ nữ tổ dân phố Vĩnh Ninh 2, phường Hoàng Văn Thụ, thành phố Bắc Giang Chị Nguyễn Thị Huấn bắt đầu chuyển đổi từ nghề nông sang nghề trồng hoa, trồng đào từ năm 2005. Được biết, trước kia kinh tế gia đình chị gặp rất nhiều khó khăn, chủ yếu chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng. Sau khi Thành phố mở rộng thu hồi đất, gia đình chị bắt đầu đi thuê đất làm kinh tế gia đình, và chuyển sang trồng đào, trồng hoa mỗi năm thu được gần trăm triệu đồng.