Giá / Mô hình kinh tế

Câu Mực Tầng Đáy Mở Hướng Thoát Nghèo

Câu Mực Tầng Đáy Mở Hướng Thoát Nghèo
Tác giả: 
Ngày đăng: 23/11/2011

Câu mực tầng đáy hiện được xem là nghề mới đem lại hiệu quả kinh tế cho ngư dân khai thác hải sản ở các tỉnh ven biển ĐBSCL, đồng thời góp phần bảo vệ nguồn lợi thủy sản.

Vốn ít, lời nhiều

Mực ống thường sống ở độ sâu gần 100m nước, tập trung nhiều ở vùng nước sâu khoảng 30 - 50m. Một số loài mực khác lại sống ở các vùng biển khơi với độ sâu hơn 100m nước. Đây là điều kiện thuận lợi để nghề câu mực tầng đáy phát triển.

Lợi thế của nghề câu mực là vốn đầu tư ít, thu lời nhiều. Đồ nghề của chuyến đi câu mực rất đơn giản, chỉ cần 1 cái vợt, những cuộn dây câu và mấy chiếc rường câu với tôm giả đầy màu sắc làm bằng nhựa phản quang, có gắn chùm móc câu phía dưới. Thân rường được quấn giấy kim tuyến nhiều màu sắc để dễ bắt ánh sáng đèn và dụ mực. Thời gian gần đây, một số ngư dân câu mực tầng đáy ở các tỉnh ven biển ĐBSCL như Cà Mau, Bạc Liêu, Kiên Giang... có nguồn thu nhập khá nhờ trúng mùa mực và trúng giá. Bình quân một chiếc tàu khoảng 150 CV có 5-7 ngư phủ và 1.000 câu là có thể thu về trên dưới 100 triệu đồng/chuyến biển (khoảng 7-10 ngày). Mùa vụ khai thác quanh năm (nhiều nhất vào khoảng từ tháng 6 đến tháng 12).

Bên cạnh đó, câu mực tầng đáy gần như không xâm hại, tác động đến môi trường và có khả năng giúp ngư dân chuyển đổi nghề đánh bắt ven bờ kém hiệu quả, gây cạn kiệt nguồn lợi thủy sản sang khai thác vươn khơi, mang lại hiệu quả kinh tế và phát triển bền vững.

Đầu tư phát triển

Hiện nay, mực ống có giá trên 100.000đồng/kg, bình quân mỗi chuyến ra khơi (khoảng 10 ngày), trừ chi phí, mỗi tàu cũng thu về vài chục triệu đồng. Bình quân mỗi ngư phủ cũng có thu nhập vài triệu đồng/chuyến đi biển câu mực.

Trong khi nghề khai thác biển gần bờ đang là mối lo lớn đối với chính quyền nhiều địa phương vùng biển ĐBSCL trong vấn đề bảo tồn tài nguyên thiên nhiên thì nghề câu mực đáy ra đời bước đầu mở hướng thoát nghèo cho một số hộ dân sống bằng nghề đánh bắt, khai thác biển.

Tuy nhiên, vì là nghề mới nên vấn đề hỗ trợ vốn, kỹ thuật còn hạn chế. Do vậy, để nghề này có thể phát triển, rất cần sự quan tâm hỗ trợ của các cấp ngành. Bên cạnh đó, nghề này vẫn mang tính chất tự phát, nên đến nay vẫn chưa có sự quản lý, kiểm soát và đầu tư của Nhà nước. Trong khi đó, nhiều địa phương rất có tiềm năng phát triển. Vì nghề câu mực đáy vốn đầu tư ít, gần như không xâm hại, tác động đến môi trường và có khả năng giúp ngư dân chuyển đổi nghề đánh bắt ven bờ gây suy kiệt nguồn lợi thủy sản. Hơn nữa, có thể đầu tư để trở thành sản phẩm du lịch sinh thái, biển - đảo cho các địa phương vùng biển.


Có thể bạn quan tâm

Giá Tăng, Nông Dân Hết Mía Ở Hậu Giang Giá Tăng, Nông Dân Hết Mía Ở Hậu Giang

Những ngày gần đây, giá mía tại vùng nguyên liệu huyện Phụng Hiệp (Hậu Giang) có chiều hướng nhích lên. Tuy giá tăng, nhưng diện tích mía còn lại không nhiều và lợi nhuận của nông dân được cải thiện không đáng kể.

23/11/2011
Nuôi Tắc Kè, Làm Chơi Ăn Thật Nuôi Tắc Kè, Làm Chơi Ăn Thật

Tận dụng mảnh đất nhỏ sát bờ ao, gia đình ông Nguyễn Thành Lũy (ngụ xã Bàu Năng, huyện Dương Minh Châu, Tây Ninh) đã xây dựng chuồng trại để nuôi hàng ngàn con tắc kè, thu lợi trên 50 triệu đồng/năm.

23/11/2011
Thả Nuôi Tôm Sú, Tôm Chân Trắng Từ Đầu Tháng 3 Ở Khánh Hòa Thả Nuôi Tôm Sú, Tôm Chân Trắng Từ Đầu Tháng 3 Ở Khánh Hòa

Theo Chi cục Nuôi trồng thủy sản tỉnh Khánh Hòa, vụ nuôi tôm sú năm nay, người dân chỉ nên thả nuôi 1 vụ, bắt đầu từ tháng 3 đến tháng 7. Đối với tôm chân trắng, có thể nuôi 2 vụ, vụ 1 bắt đầu từ cuối tháng 3, vụ 2 kết thúc trước tháng 11. Về mật độ nuôi, đối với tôm sú có thể nuôi từ 20 đến 25 con giống/m2; đối với tôm chân trắng vụ 1 nên thả với mật độ từ 80 đến 100 con giống/m2, vụ 2 thả thưa hơn với mật độ từ 60 đến 80 con giống/m2.

23/11/2011