Xây Dựng Thương Hiệu Diếp Cá Kế Xuyên

Hơn 25 năm nay, 48 hộ dân ở tổ 4, thôn Kế Xuyên 1, xã Bình Trung, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam, đã thoát nghèo, nuôi con ăn học nhờ trồng rau diếp cá. Địa phương đang xây dựng thương hiệu cho loại rau này.
Đang tranh thủ cắt rau diếp cá để kịp cho thương lái đến mua, chị Võ Thị Lai (thôn Kế Xuyên), người gắn bó với nghề trồng diếp cá 25 năm nay, chia sẻ: “Nhà chỉ có 1 sào đất nông nghiệp nhưng gia đình quyết tâm chuyển đổi sang trồng rau diếp cá. Thấy đầu ra rau này có thu nhập cao gấp 3 lần làm lúa nên tôi tiếp tục thuê thêm 2 sào đất nữa để mở rộng diện tích diếp cá”.
Mỗi năm chị Lai trả tiền thuê đất 3 triệu đồng. Hiện nay, ngoài việc cắt rau diếp cá nhà, chị Lai còn mua thêm rau của 5-7 hộ dân khác để đem bán cho các thương lái. Chị Lai bỏ mối rau tại Bình Triều, Chu Lai, Cẩm Khuê, với giá 7.000 đồng/chục.
Từ tháng năm trở đi, thời tiết bắt đầu khô hạn thì giá rau diếp cá có thể tăng lên 12.000 đồng/chục. Mỗi ngày, chị Lai cắt và mua hơn 1 tấn rau diếp cá, trừ chi phí, chị thu nhập từ 200.000-300.000 đồng/ngày. “Gia đình tôi có được cuộc sống ổn định, con cái học hành cũng nhờ vào nguồn rau diếp cá” – chị Lai vui vẻ cho biết.
Bà Dương Thị Mận có hơn 20 năm trồng rau diếp cá cho hay: “Nhà cũng có 1 sào rau diếp cá nhưng nhờ biết cách chăm sóc nên rau được thu hoạch quanh năm. Rau diếp cá rất dễ trồng, chỉ cần tận dụng nguồn phân chuồng của gia đình đem bón thúc. Không chỉ đỡ tốn kém trong khâu mua nguyên liệu ban đầu, việc chăm sóc rau cũng khá đơn giản, chỉ cần đảm bảo nước tưới, không để ruộng bị khô là rau diếp cá có thể sinh trưởng tốt”.
Ông Võ Văn Quảng - Chủ tịch UBND xã Bình Trung cho biết: “Hiện nay đa số các hộ dân trồng rau vẫn tự tìm đầu ra cho sản phẩm. Địa phương cũng biết trồng rau diếp cá thu lợi cao gấp 3 lần trồng lúa và cũng đã nghĩ đến vấn đề đưa vùng trồng rau diếp cá trở thành vùng chuyên canh.
Nông dân gần như không lo đầu ra bởi thu hoạch được bao nhiêu bán hết bấy nhiêu. Xã đang xây dựng thương hiệu cho làng rau diếp cá Kế Xuyên 1 nhằm giúp bà con nông dân tiêu thụ sản phẩm của mình được cao giá hơn và bền vững hơn”.
Có thể bạn quan tâm

Hiện nay, nhiều vựa thu mua mít ở khu vực xã Cẩm Sơn (Cai Lậy, Tiền Giang) thường cắt một miếng lớn ở vai trái và sau đó được “sơn” kín bằng một “dung dịch màu trắng”. Dư luận thắc mắc: cắt vai trái mít có tác dụng gì? “Dung dịch màu trắng” là chất gì, có độc hại cho người dùng?

Xã An Phước (huyện Long Thành, Đồng Nai) ngoài nổi danh với trái mận, còn có thêm một loại trái cây đặc sản khác là trái dâu. Dâu An Phước trái to, mẩy, khi chín màu vàng nhạt và có vị chua dôn dốt khó quên.

Ông Dương Văn Liệu, Chủ tịch UBND xã Trường Long Hòa cho biết: Với mức giá này người trồng sẽ thu được lợi nhuận từ 60 triệu đến 80 triệu đồng/ha. Tuy nhiên, để từng bước khắc phục tình trạng dưa hấu được mùa mất giá, ông Liệu cho biết, xã sẽ vận động nông dân chuyển đổi sang một số loại cây trồng khác; khuyến cáo nông dân chỉ duy trì khoảng 200 ha trồng dưa hấu trên địa bàn.

Yên Bái là một tỉnh miền núi có điều kiện khí hậu, đất đai phù hợp phát triển các loại cây ăn quả có múi, đặc biệt là cây cam. Tuy nhiên, hiện nay, đại đa số các vùng trồng cây ăn quả có múi một thời nổi tiếng như: cam Văn Chấn, bưởi Khả Lĩnh, Đại Minh và cam sành Lục Yên đang ngày càng giảm sút về năng suất, chất lượng và thu hẹp về diện tích. Một trong những nguyên nhân dẫn đến sự giảm sút về năng suất và chất lượng sản phẩm của hàng loạt các loại cây ăn quả có múi là vì bị sâu bệnh phá hoại. Có một loại bệnh rất phổ biến hiện nay chính là bệnh vàng lá Greening do rầy chổng cánh gây nên. Đây là hiện tượng xảy ra phổ biến ở các vùng trồng cam, quýt trên địa bàn tỉnh Yên Bái, đặc biệt là tại huyện Lục Yên. Thời kỳ cao điểm, Lục Yên có diện tích trồng cam lên tới 300ha ở hầu hết các xã, nhiều nhất là Tân Lĩnh, Minh Chuẩn, Mường Lai, thị trấn Yên Thế... Từ năm 2005, diện tích trồng cam đã bị thu hẹp đáng kể. Theo số liệu thống kê của Phòng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn huyện, từ năm 2007 đến nay, mỗi

Từ đầu tháng 4 đến nay, cả tư thương và nông dân xã Bản Lầu, huyện Mường Khương (Lào Cai) như “ngồi trên đống lửa” vì dứa đã đến cuối kỳ thu hoạch, nhưng thương lái bỗng dừng việc thu mua, vận chuyển.