Tháng ba mùa ong đi lấy mật

Chi hội Nuôi ong xã Phổng Lái (Thuận Châu) có 19 hội viên, với gần 1.000 đàn ong, thu gần 3 tỷ đồng/năm từ nghề nuôi ong. Chi hội là mái nhà chung cho những người nuôi ong chia sẻ kinh nghiệm, hỗ trợ nhau vốn, giống, kỹ thuật trong nghề nuôi ong lấy mật.
Ngay sau khi thành lập (năm 2004), Chi hội xây dựng quy chế hoạt động, trong đó tập trung hỗ trợ hội viên kỹ thuật, vốn, giống để duy trì và phát triển nghề nuôi ong. Thời gian đầu, hầu hết đàn ong của hội viên đều là ong địa phương, chỉ có 5 đàn ong ngoại nhập từ Chi hội Nuôi ong tỉnh. Trong các cuộc sinh hoạt, hội viên đã chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc đàn ong, từ việc nhân đàn, chọn giống ong; đưa đàn ong đi lấy mật theo mùa hoa, chọn địa điểm nhiều hoa để di chuyển đàn ong lấy mật...
Căn cứ đặc điểm mùa, điều kiện tự nhiên, các hội viên di chuyển đàn ong đến những nơi có hoa nở rộ, hết mùa lại chuyển đàn ong về gia đình nuôi dưỡng và tách đàn. Trong đó, tháng 3, tháng 4, với mùa hoa nhãn đưa đàn ong vào Sông Mã; tháng 6, tháng 7 mùa hoa keo ở tỉnh Hòa Bình, Phú Thọ; tháng 12 mùa hoa cỏ lào ở tỉnh Điện Biên...
Nhờ đó, năng suất bình quân đạt 70 kg mật/đàn/năm; 8 kg phấn hoa/đàn/năm. Với giá bán hiện nay, 100 nghìn đồng/kg mật và 200 nghìn đồng/kg phấn hoa, trừ chi phí thu nhập từ 80-200 triệu đồng/hội viên/năm.
Là người đầu tiên tham gia Chi hội, khởi nghiệp từ 10 đàn ong địa phương, đến nay, gia đình ông Nguyễn Văn Thành, bản Kiến Xương (Phổng Lái) có gần 100 đàn ong, trong đó, 60 đàn ong ngoại, thu nhập hơn 100 triệu đồng/năm. Theo ông Thành, người nuôi ong cần hiểu “tính nết” đàn ong và có biện pháp phù hợp trong việc chống rét, chống nóng, vệ sinh thùng. Nuôi ong không tốn nhiều thời gian chăm sóc, nhưng lại đòi hỏi sự khéo léo, cẩn thận và cần mẫn để “chạy” ong theo mùa hoa.
Tham gia sinh hoạt tại Chi hội, anh Phạm Văn Sơn, bản Tiên Hưng (Phổng Lái) có thêm nhiều kinh nghiệm nuôi ong. Anh chia sẻ: Gia đình tôi nuôi ong từ năm 2000, chủ yếu là giống ong địa phương. Do không có kinh nghiệm, đến mùa đông đàn ong thường bay vào rừng hoặc bị chết rét. Khi tham gia Chi hội, được các hội viên trao đổi cách chăm sóc, phòng bệnh, chọn vị trí đặt hòm ong đủ điều kiện về nhiệt độ, độ ẩm, ánh sáng và các biện pháp chống rét về mùa đông, chống nóng mùa hè. Đến nay, 50 đàn ong ngoại và 20 đàn ong địa phương của gia đình tôi phát triển tốt, thu nhập 80 triệu đồng/năm.
Những hoạt động tích cực của Chi hội nuôi ong xã Phổng Lái đã giúp hội viên có thêm kiến thức, kinh nghiệm, mở rộng quy mô đàn ong, nâng cao thu nhập. Đây cũng là hướng đi góp phần đẩy nhanh công cuộc xóa đói, giảm nghèo ở Pahổng Lái.
Có thể bạn quan tâm

Là một tỉnh miền núi có rất nhiều lợi thế về đồng cỏ, nghề nuôi dê ở Tuyên Quang hình thành từ lâu, nhưng mới chỉ dừng lại ở phương thức nuôi quảng canh, chăn thả tự do. Năm 2009, Trung tâm Khuyến nông Tuyên Quang đã triển khai dự án Dự án nuôi dê lai tập trung và phân tán. Sau 4 năm thực hiện, đến nay đàn dê đã được cải tạo, nhiều gia đình đã thoát nghèo, vươn lên làm giàu chính đáng, góp phần thay đổi tập quán chăn nuôi theo lối quảng canh, thả rong của bà con.

Dạy cho chính những người nông dân thực thụ cách trồng lúa đúng quy trình, chăm sóc lúa đúng cách... Đó là hình thức dạy nghề tại chỗ rất hiệu quả cho bà con nông dân ở xã Lệ Chi, huyện Gia Lâm (Hà Nội).

Năm nay, theo dự báo sẽ có khá nhiều đợt nắng nóng kéo dài, nhiệt độ tăng cao có thể sẽ lên tới gần 40 độ C. Nắng nóng gay gắt, nhiệt độ cao sẽ làm cho vật nuôi ăn kém, uống nhiều nước, bức xạ nhiệt lớn, sức đề kháng và sức sản xuất của vật nuôi giảm đáng kể, các loại dịch, bệnh như: tiêu chảy, cảm nắng, Ecoli, phó thương hàn, dịch tả, tụ huyết trùng... dễ phát sinh và lây lan. Vật nuôi dễ bị nhiễm bệnh, bị chết do cảm nắng, nhất là đối với những vùng có ổ dịch gia súc, gia cầm cũ, những địa phương có nhiều trang trại chăn nuôi theo hình thức công nghiệp, gây thiệt hại cho công tác sản xuất chăn nuôi.

Mận Tam hoa Bắc Hà là loại quả đặc sản của huyện Bắc Hà (Lào Cai) được nhiều người tiêu dùng trong nước biết đến. Đây là cây trồng xoá đói, giảm nghèo, phát triển kinh tế của nhiều hộ dân vùng cao nguyên Bắc Hà, tuy nhiên từ năm 2000, cây mận Tam hoa chưa khẳng định được giá trị kinh tế, giá trị văn hoá du lịch vốn có