Sơn Động (Bắc Giang) Nhân Rộng Mô Hình Nuôi Thỏ

Thấy giống thỏ Newzealand tăng trưởng nhanh, thịt ngon, dễ tiêu thụ, chị Nguyễn Thị Mách, thôn Thượng 1, xã An Châu, huyện Sơn Động (Bắc Giang) đã mạnh dạn mở rộng quy mô chăn nuôi, vận động một số hộ thành lập Câu lạc bộ (CLB) chăn nuôi thỏ.
Năm 2011, chị Mách được một người bạn giới thiệu về nghề nuôi thỏ. Ban đầu chị nuôi thử vài đôi thỏ Newzealand, kết hợp với chăn nuôi gà, lợn. Sau khi đã nắm chắc kỹ thuật, biết cách chăm sóc tốt loài vật này, chị mới dồn vốn làm thêm chuồng trại. Hiện gia đình thường xuyên nuôi hơn 300 con, gồm cả thỏ bố mẹ và thương phẩm, thu lợi khoảng 60 triệu đồng/năm.
Theo chị Mách, nuôi thỏ quay vòng vốn nhanh, phù hợp với điều kiện chăn nuôi nông hộ. Kỹ thuật nuôi không khó, có thể tận dụng các phụ phẩm nông nghiệp, thức ăn là rau, cỏ, lá cây. Trung bình mỗi năm, thỏ đẻ 6 đến 7 lứa, mỗi lứa từ 8 đến 10 con. Sau ba tháng, trọng lượng đạt 2,2 - 2,7 kg/con là xuất bán.
Với ưu điểm thịt thơm ngon nên thỏ Newzealand được khách hàng ở Quảng Ninh và Hà Nội đến tận nơi đặt hàng. Một số hãng dược phẩm cũng thu mua phục vụ chế biến, sản xuất dược phẩm. 1 tạ thỏ thương phẩm lãi từ 4-5 triệu đồng.
Nhận thấy lợi nhuận khá, tháng 9-2013, chị Mách vận động một số hộ khác thành lập CLB chăn nuôi thỏ xã An Châu, do chị làm chủ nhiệm. Vốn là một cán bộ hội năng động, dám nghĩ dám làm, sau khi tham quan những mô hình thành công trong và ngoài tỉnh, chị phổ biến kinh nghiệm chăn nuôi, tìm đầu mối tiêu thụ sản phẩm cho CLB. Hiện nay, CLB chăn nuôi thỏ xã An Châu có 22 thành viên, nhân được gần 400 con thỏ nái.
Ngoài việc nâng cao chất lượng thỏ thương phẩm, CLB tiếp tục phát triển đàn thỏ với quy mô ngày càng lớn hơn, chuẩn bị cung cấp sản phẩm theo hợp đồng ký với một hãng dược phẩm Nhật Bản có nhà máy tại Bắc Ninh.
Tâm huyết với nghề nuôi thỏ, chị Nguyễn Thị Mách không chỉ làm giàu cho gia đình mình mà còn góp phần tạo việc làm, tăng thu nhập cho nhiều hộ trong xã, mở ra triển vọng phát triển một nghề mới trên địa bàn Trần Thị Bản.
Có thể bạn quan tâm

Với mong muốn phát triển nghề trồng nấm, xã Quế Nham, huyện Tân Yên (Bắc Giang) đang tập trung xây dựng làng nghề, mở rộng phạm vi sản xuất, từng bước mang lại hiệu quả kinh tế cho người dân nơi đây.

Vườn tiêu hơn 500 trụ là nguồn thu nhập chính đối với gia đình anh Lê Trung Nhớ (thôn 3, xã Ia Pal, huyện Chư Sê - Gia Lai). Anh Nhớ cho biết: Gia đình tôi có hơn 1.000 trụ tiêu, trong đó khoảng 500 trụ được trồng bằng cây trụ chết (gỗ) mới thu hoạch được 2 năm thì xuất hiện nhiều loại bệnh, đặc biệt là bệnh chết nhanh, chết chậm. Bây giờ, gia đình tôi chỉ còn trông chờ vào 500 trụ tiêu trồng bằng cây keo này mà thôi.

Nuôi cá trong ruộng lúa là một hình thức canh tác xen kẽ làm tăng thu nhập trên cùng một thửa ruộng. Mô hình này đã được một số địa phương thực hiện theo tập quán cũ, tuy nhiên, chỉ khi các hộ dân áp dụng đúng kỹ thuật nuôi trồng, hình thức nuôi cá-lúa mới thực sự phát huy hiệu quả.

Ghi nhận tại xã Sơn Bình, huyện Khánh Sơn (Khánh Hòa) cho thấy đã xuất hiện một loại sâu hại cây trồng, theo người dân địa phương gọi là sùng đất. Sùng đất ăn rễ và củ của hầu hết các loại cây trồng, gây thiệt hại lớn cho bà con trong khi người nông dân chưa có biện pháp khắc phục.

Cây hồ tiêu vốn là cây trồng chủ lực trong phát triển kinh tế của người dân xã Tân Liên (huyện Hướng Hóa, Quảng Trị). Tuy nhiên do sự bùng phát của các dịch bệnh, cụ thể là bệnh chết nhanh, chết chậm đã khiến đa số vườn tiêu của người dân rơi vào cảnh tiêu điều, xơ xác.