Rau Câu, Nguồn Thu Nhập Ổn Định Cho Người Nuôi Trồng Thủy Sản

Những ngày này, người dân 3 xã bãi ngang huyện Kim Sơn (Ninh Bình) đang thu hoạch rau câu cuối mùa. Năm nay, rau câu xuất hiện nhiều mang lại nguồn thu nhập đáng kể cho người dân khiến họ rất phấn khởi. Nhiều người ví rau câu như là “lộc trời cho” bởi không mất công nuôi trồng, đến mùa chỉ việc thu hái bán lấy tiền.
Dọc theo con đường ven đầm từ xã Kim Đông qua xã Kim Hải (huyện Kim Sơn), rau câu phơi nối dài, còn trong nhà rau câu khô chất đống như núi chờ bán. Bà Đào Thị Tốt, xóm 3, Kim Hải phấn khởi chia sẻ: Năm nay, nuôi tôm kém nhưng được rau câu kéo lại. Nhà có 1,6 mẫu đầm, đợt này thu hoạch khoảng 1 tấn, rong đẹp thì 6.000 đồng/kg, xấu thì 5.000 đồng/kg khô.
Thời gian thu hoạch rau câu kéo dài từ tháng 2 cho đến tháng 9, tháng 10, mỗi tháng thu một lần, bình quân thu nhập 1 năm cũng vào khoảng 40 triệu đồng. Không riêng gì gia đình bà Tốt, hiện nay trên địa bàn 3 xã bãi ngang huyện Kim Sơn, nhiều chủ đồng nuôi như gia đình anh chị Mạnh Lan, chị Tú Anh cũng có thu nhập khá từ rau câu.
Chị Đào Thị Bưởi, một thương lái thu mua rau câu ở xóm 3, Kim Hải, cho biết: Từ đầu tháng hai âm lịch chị đã bắt đầu thu mua rau câu để bán cho các cơ sở sản xuất chế biến rau câu ở Hải Phòng. So với mọi năm, năm nay lượng rau câu khá dồi dào. Chỉ tính riêng từ đầu năm đến nay, chị đã thu mua và vận chuyển trên 200 tấn rau câu khô đi tiêu thụ.
Theo những người dân ở vùng bãi ngang huyện Kim Sơn thì rau câu mọc tự nhiên ở các đầm nuôi thủy sản mà không phải mất công trồng, tuy nhiên rau câu xuất hiện nhiều hay ít còn tùy vào chất đất, chất nước của từng đầm và phụ thuộc nhiều vào thời tiết. Những tháng mát trời, rau câu phát triển tốt, sản lượng tăng cao, còn những tháng nắng, nóng rau câu chậm phát triển thì sản lượng giảm.
Nhưng nhìn chung năm nay rau câu xuất hiện với mật độ khá dày. Có hộ thu hàng tấn rau câu tươi mỗi ngày. Nguồn rau câu dồi dào đã mang lại nguồn thu nhập đáng kể cho người dân, hộ nào nhiều cũng được 40 - 50 triệu đồng, hộ ít cũng dăm bảy triệu nên bà con rất phấn khởi.
Huyện Kim Sơn có khoảng 2.000 ha nuôi trồng thủy sản nước lợ. Ngoài nguồn thu nhập từ việc thả tôm, cua thì 7 - 8 năm trở lại đây, hầu hết các hộ dân ở đây đều thu vớt tận dụng được nguồn rau câu tự nhiên có trong đầm.
Sản lượng rau câu toàn huyện mỗi năm đạt khoảng 1.500 tấn, với giá bán 5.000 - 6.000 nghìn đồng/kg rau câu khô thì tổng nguồn thu đem lại không hề nhỏ. Tuy nhiên, việc duy trì và phát huy nguồn lợi này hiện nay chưa thực sự được quan tâm, đa phần các chủ đầm chỉ biết khai thác tự nhiên, mang tính tự phát.
Bên cạnh đó, có một thực tế, rau câu xuất hiện nhiều thì rong tảo, rong giẻ cũng bám theo từng mảng lớn, ảnh hưởng đến chất lượng nước và việc nuôi trồng thủy sản. Do vậy, việc phát triển rau câu như thế nào cho hợp lý rất cần sự quan tâm, định hướng của ngành chuyên môn cũng như chính quyền địa phương.
Có thể bạn quan tâm

Thông qua Dự án hỗ trợ phát triển sản xuất và chuyển dịch cơ cấu kinh tế, nâng cao trình độ sản xuất của đồng bào các dân tộc thiểu số (Chương trình 135), thời gian qua nhiều hộ nghèo của huyện Định Hóa đã có thêm điều kiện đầu tư phát triển sản xuất, từng bước vươn lên thoát nghèo...

Khảo sát tại chợ đầu mối Long Biên, điểm trung chuyển và buôn bán hoa quả sầm uất nhất Hà Nội, quy mô quầy bán hoa quả Trung Quốc teo tóp dần và có phần lép vế hơn so với các quầy hàng ngồn ngộn hoa quả Việt Nam nhập về từ các tỉnh phía nam như: xoài, bưởi, thanh long, quýt ngọt…

Theo ông Thắng, 18.000 gốc cát tường trong vườn bị trộm ước khoảng 1 tấn hoa; với giá hoa ổn định từ 60.000 - 70.000 đồng/kg, thiệt hại gần 70 triệu đồng. Bà Trần Thị Linh Tiên (vợ ông Thắng) cho biết kẻ trộm đã nhổ cả gốc và còn phá luôn giàn lưới nâng hoa, giẫm đạp cả những luống hoa còn non.

Những nông dân này được Công ty TNHH TM DV-SX-XNK Bảo Ngọc Bình Phước thuê sang Lào trồng lúa sạch từ tháng 6.2014. Ông Nguyễn Văn Trọng (Mười Trọng), Chủ nhiệm Tổ dịch vụ sản xuất nông nghiệp trọn gói ấp 9, cho biết: "Đây là chương trình hợp tác giữa ngành nông nghiệp VN và Lào.

Nguy cơ đất trồng bị thoái hóa và ô nhiễm môi trường tăng cao; sản lượng lúa tăng nhưng không cải thiện được thu nhập của nông dân… đây là hệ quả của việc sản xuất lúa gạo mới chỉ chú trọng đến xuất khẩu, còn lợi ích của người sản xuất chưa được đặt làm trọng tâm.