Nông dân Tháp Mười trăn trở chuyện trồng sen
Nông dân gặp khó khăn khi giá sen liên tục giảm mạnh
Theo nhiều nông dân trồng sen ở huyện Tháp Mười, hiện họ phải đối mặt với 2 khó khăn lớn là vấn đề tiêu thụ sen và quản lý dịch hại để đảm bảo năng suất. Ông Nguyễn Văn Hơn ở ấp 1, xã Mỹ Hòa cho biết: “Khoảng 5 năm trước tình hình tiêu thụ sen rất dễ dàng, bởi có đến vài chục thương lái thu mua sen tươi, do đó giá cả rất cạnh tranh, nông dân chỉ việc canh tác không lo vấn đề đầu ra. Còn bây giờ, trên địa bàn xã chỉ còn 3 - 4 lái sen nên vấn đề tiêu thụ gặp nhiều khó khăn”.
Ngoài ra, nông dân trồng sen ở Tháp Mười hiện còn phải đối mặt với khó khăn trong việc quản lý dịch bệnh. Thay vì trồng xen vụ “một vụ lúa - một vụ sen” thì nhiều người lại trồng thâm canh sen. Trồng thâm canh nên đất không có thời gian nghỉ ngơi và cách ly mầm bệnh, do đó trên cây sen đang xuất hiện nhiều bệnh lạ, không có thuốc trị như bệnh thối ngó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của cây sen, làm sen giảm năng suất.
Ông Bùi Văn Ân ngụ ấp 1, xã Mỹ Hòa chia sẻ: “Sen được trồng trên đất mới hoàn toàn thì 1.000m2 có thể đạt 1 tấn gương tươi. Nếu giá từ 12 ngàn đồng/kg trở lên thì người nông dân mới có lãi. Bởi so với lúa thì trồng sen phải tốn hao nhiều chi phí hơn như: vật tư nông nghiệp, chi phí lao động thu hoạch sen...
Còn hiện nay, mức giá từ 7 - 8 ngàn đồng/kg, nhưng do thâm canh nên năng suất chỉ đạt từ 400 - 500kg gương tươi thì coi như lỗ vốn. Nếu giá sen cứ thế này thì chắc phải tìm cây trồng khác để thay thế. Nhưng trồng lúa thì giá thấp, trồng sen thì tiêu thụ khó, bây giờ cũng không biết phải trồng loại cây nào”.
Thông thường khi giá nông sản giảm, người nông dân là thành phần thường chịu nhiều thiệt thòi, tuy nhiên khi sản phẩm khó tiêu thụ thì những người đứng ở khâu trung gian như thương lái cũng gặp không ít khó khăn và rủi ro. Anh Hà Phước Dũng - chủ cơ sở thu mua và chế biến sen Dũng Diệp, xã Mỹ Hòa chia sẻ: “Những năm trước, sen của quê mình đắt như “tôm tươi”, những lúc hiếm hàng các chợ đầu mối ở TP.Hồ Chí Minh gọi điện đặt hàng dồn dập.
Còn bây giờ, sen không còn là độc quyền của riêng Đồng Tháp mà các tỉnh như: Long An, Cần Thơ họ cũng trồng khá nhiều, chưa kể năng suất của họ tốt hơn ở tỉnh mình. Do đó, các chợ tiêu thụ hàng không kịp, tình trạng dội chợ thường xuyên xảy ra. Những năm trước sen lụa còn bán sang thị trường Trung Quốc và Đài Loan, riêng năm nay thì các thị trường này không còn nhập hàng, sen tươi chủ yếu được tiêu thụ ở nội địa. Vì vậy, dù ở địa phương không có sen nhưng giá sen vẫn cứ mất giá và chúng tôi cũng liên tục chịu cảnh thua lỗ”.
Ông Bùi Văn Kiệt ngụ xã Mỹ Hòa tâm sự: “Hiện người trồng sen đang gặp nhiều khó khăn, chúng tôi rất mong liên kết được với công ty thu mua như sản xuất lúa. Do phần lớn các công đoạn từ gieo trồng, thu hoạch đến sơ chế đều là thủ công bằng tay chân, chưa có máy móc hỗ trợ nên tốn chi phí cho các khâu này rất nhiều.
Thế nên, chúng tôi rất mong được hỗ trợ về khoa học công nghệ, ứng dụng máy móc nhằm góp phần giảm giá thành cho sen, cũng như nâng cao chất lượng, sức cạnh tranh cho sản phẩm sen”.
Có thể bạn quan tâm

Vài năm trở lại đây, nông dân ngày càng xa rời cây mía vì cho rằng Nhà máy Đường Phổ Phong (Nhà máy) ép họ trong quá trình đầu tư sản xuất cũng như thu mua. Niên vụ 2013 - 2014, Nhà máy thu mua mía nguyên liệu với giá 850.000 đồng/tấn loại 10 chữ đường (CCS), thấp hơn năm trước 50.000 đồng/tấn.

Cách nay hơn 4 năm, phong trào nuôi nhím trên địa bàn huyện phát triển rầm rộ. Tuy nhiên, đầu ra của loài vật nuôi này rất bấp bênh. Trong khi đó, chồn mướp là vật nuôi mới lạ, cho giá trị kinh tế cao mà số lượng hộ nuôi không nhiều. Vì thế, anh Nhi dành thời gian tìm hiểu kỹ thuật nuôi, cách làm chuồng...

Năm 2014, tại tỉnh Vĩnh Phúc, Dự án xây dựng mô hình trình diễn với quy mô 160 con bò, 130 lượt nông dân được tập huấn kỹ thuật. Sau khi được tham gia tập huấn các hộ đã biết áp dụng những kiến thức đã học vào thực tế chăn nuôi tại gia đình như: Cách tẩy nội, ngoại ký sinh trùng, cho ăn thức ăn hỗn hợp kết hợp thức ăn thô xanh, cách trồng và ủ chua thức ăn xanh… nên đàn bò khỏe mạnh, lớn nhanh, tăng trọng bình quân 738,5 g/con/ngày, bình quân mỗi bò vỗ béo cho lãi từ 1,5 - 2 triệu đồng/con/tháng. Như vậy nuôi bò vỗ béo cho hiệu kinh tế cao hơn so với nuôi thông thường > 15%.

Theo các nhà vườn trồng cam xoàn trong huyện, hàng năm mỗi héc-ta cam xoàn cho năng suất từ 20-25 tấn trái/năm, có thể thu lợi nhuận từ 200-250 triệu đồng. Theo dự báo của ngành nông nghiệp huyện, diện tích trồng cam xoàn ở huyện Long Mỹ sẽ còn tăng nhiều trong thời gian tới.

Theo chỉ tiêu Nghị quyết Đại hội Đảng bộ tỉnh lần thứ XV, đến năm 2015, tỉnh ta sẽ phát triển đạt 5.000ha cam, quýt. Và theo mục tiêu phát triển của tỉnh, từ năm 2016 – 2020, mỗi năm toàn tỉnh sẽ tiếp tục trồng mới 350ha, đầu tư thâm canh xây dựng vườn cam kinh doanh theo tiêu chuẩn VietGAP mỗi năm 400ha.