Mất Thị Trường Trung Quốc, Nghề Dệt Thảm Xơ Dừa Gặp Khó

Làng nghề dệt thảm xơ dừa Cửu Lợi, xã Tam Quan Nam (Hoài Nhơn - Bình Định) đang gặp khó do các đối tác Trung Quốc bỏ đi.
Nghề dệt thảm xơ dừa ở Cửu Lợi bắt đầu từ những năm 30 của thế kỷ trước. Thời điểm hưng thịnh của làng nghề là những năm sau giải phóng, khi HTX thảm xơ dừa Tam Quan Nam còn hoạt động mạnh mẽ. Bấy giờ thảm sản xuất chủ yếu xuất sang thị trường Liên Xô (cũ).
Trong giai đoạn 1993-1998, sau một thời gian “im hơi lặng tiếng”, làng nghề thảm xơ dừa lại nhộn nhịp trở lại. Nhưng chỉ 5 năm sau đó, hoạt động của làng nghề có dấu hiệu chững lại, các khung dệt chỉ hoạt động cầm chừng. Đến giai đoạn 2003-2005, nghề dệt thảm xơ dừa lại bùng lên mạnh mẽ. Mặt hàng ưa chuộng là thảm có kích thước nhỏ (35x55cm) và thảm hình bán nguyệt.
Thị trường tiêu thụ mạnh nhất là Indonesia và Đức. Đến năm 2007, các đối tác ĐôngÂu lần lượt từ chối hàng thảm xơ dừa của ta, làng nghề lại rơi vào tình trạng khốn đốn.
Năm 2008, tỉnh Bình Định có nhiều chính sách khôi phục, phát triển làng nghề truyền thống, nhờ đó nghề dệt thảm xơ dừa sống lại, đối tác lúc này chủ yếu là thị trường các nước Đông Á như: Trung Quốc, Hàn Quốc...
Nhưng gần đây, các đối tác Trung Quốc bỏ đi hoặc ép giá, vì thế hàng tồn đọng nhiều, làng nghề gặp khó.
Ông Huỳnh Minh Ngọc, chủ cơ sở dệt Ngọc Chung, cho hay: “Từ khi đứt mất thị trường Đông Âu, cơ sở của chúng tôi chủ yếu bán cho Trung Quốc, Hàn Quốc. Từ đầu năm tới nay, Trung Quốc không còn nhập hàng đều đặn như trước khiến cơ sở đứng trước nguy cơ đóng cửa”.
Cũng theo ông Ngọc, bình quân mỗi tháng cơ sở của ông xuất đi Trung Quốc 3 container thảm, khoảng 6.000 tấm nhưng nay mỗi tháng ông chỉ xuất được 1 container đi Hàn Quốc.
Trước những khó khăn của làng nghề, các cơ quan chức năng cần sớm cho giải pháp để khôi phục, giữ gìn, phát triển, điều quan trọng là tìm thị trường mới cho sản phẩm, tránh lệ thuộc quá nhiều vào thị trường Trung Quốc.
Có thể bạn quan tâm

Theo Trung tâm Khí tượng - Thủy văn quốc gia, năm nay sẽ có nhiều đợt rét đậm, rét hại xuất hiện, từ đó hàng triệu hộ nông dân ở miền Trung đã tất bật lo bảo vệ đàn trâu bò và đàn gia cầm an toàn. Hiện ở vùng cao các tỉnh Quảng Trị, Quảng Bình, Hà Tĩnh, ngoài việc đảm bảo ủ ấm, người dân còn tăng cường tìm kiếm thức ăn cỏ tươi cho gia súc. Trong khi đó, ở miền xuôi, nông dân tăng cường giữ rơm khô để vừa sưởi ấm, vừa làm thức ăn cho đàn trâu bò nhằm phục vụ mùa màng sắp đến.

Ông Phạm Minh Hoàng - ngụ khu vực 3, phường Lái Hiếu, TX.Ngã Bảy, Hậu Giang - kể: “Vườn nhà tôi có 7 công dâu bòn bon với 250 cây. Mọi năm, thu hoạch xong khoảng ngày 23.6. Năm nay, chẳng có thương lái nào đến mua. Thu hoạch bán lẻ đã kéo dài cả tháng, nhưng chỉ bán được 3 cây. Năm 2013, bán được giá 5.000 đồng/kg, năm nay đầu vụ giá giảm còn 1.500 đồng/kg!”.

Thực hiện Dự án phát triển nuôi gà thả đồi giai đoạn 2014 – 2016, đến nay, huyện Bảo Yên (Lào Cai) đã có 42 hộ dân tại các xã: Cam Cọn, Bảo Hà, Minh Tân và Thượng Hà được hỗ trợ phát triển chăn nuôi gà.

Cà phê là một trong những mặt hàng nông sản xuất khẩu chủ lực của Việt Nam, mỗi năm đóng góp nhiều tỷ đô la cho quốc gia. Tuy nhiên điều này có thể gây ảnh hưởng lớn trong tương lai gần vì diện tích vườn cà phê già cỗi tăng nhanh trong thời gian gần đây.

Một niềm vui vừa đến với người chăn nuôi Phú Bình (Thái Nguyên), đó là ngày 11-11-2014, Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ Khoa học và Công nghệ) đã cấp chứng nhận đăng ký nhãn hiệu cho sản phẩm “Gà đồi Phú Bình”. Đây là nhãn hiệu sản phẩm chăn nuôi đầu tiên của tỉnh được bảo hộ, từ đó mở ra cơ hội lớn đối với những hộ chăn nuôi gà ở Phú Bình.