Loạn thương hiệu thực phẩm sạch

Trào lưu kinh doanh thực phẩm “sạch”
Với quảng cáo “nhận cung cấp rau, củ quả sạch theo mùa” do gia đình có trang trại ở huyện Ba Vì, Hà Nội, hàng ngày, chị Trần Thị Nhung, phường Đồng Tâm, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội thuê một chuyến xe chở các loại rau từ trang trại về trung tâm Hà Nội bán cho anh em, bạn bè.
Do đã quen biết nhau nên người mua thực phẩm do chị Nhung cung cấp hoàn toàn cảm thấy yên tâm về nguồn gốc, xuất xứ cũng như chất lượng.
Với mác thực phẩm “sạch”, lại mất công vận chuyển từ Ba Vì về trung tâm Hà Nội nên giá các loại thực phẩm do chị Nhung cung cấp thường cao hơn gấp đôi so với giá chung thị trường.
Tuy nhiên, dường như đó không phải là điều người tiêu dùng quan tâm. Chị Nhung chia sẻ: “Chỉ cần được đảm bảo về nguồn gốc cũng như độ an toàn của các loại thực phẩm, khách hàng của tôi sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn hơn để mua”.
Từ chỗ người này tin tưởng lại giới thiệu cho người khác mua nên công việc kinh doanh qua mạng của chị Nhung khá bận rộn.
Nhận thấy nhu cầu đối với thực phẩm “sạch” của người tiêu dùng ngày càng cao nên sau khi chỉ nhận cung cấp thông qua mạng xã hội, chị Nguyễn Thanh Hằng, đường Hoàng Quốc Việt, Hà Nội đã quyết định mở một cửa hàng kinh doanh thực phẩm “sạch” tại gia.
Theo như chị Hằng quảng cáo thì đây đều là những thực phẩm được chị nhập từ người quen, bạn bè thân thiết ở các tỉnh chuyển về Hà Nội nên có thể hoàn toàn yên tâm với nguồn gốc, độ an toàn.
Do phải làm việc cơ quan trong giờ hành chính nên chị Hằng thuê hẳn một nhân viên trông coi, bán hàng tại quán, một nhân viên chuyên đi chuyển các đơn hàng.
Mặc dù giá của các loại thực phẩm “sạch” tại cửa hàng chị Hằng không hề rẻ, đắt gấp đôi, thậm chí gấp ba so với thị trường nhưng cửa hàng khá đông khách.
Theo chị Hằng tiết lộ, ngoài đủ tiền trả lương cho nhân viên, mỗi tháng, số tiền lãi chị thu về từ cửa hàng thực phẩm sạch cũng lên đến gần chục triệu đồng.
Tự gắn mác, không ai kiểm tra, giám sát quy trình sản xuất
Hiện nay, các loại thực phẩm gắn mác “sạch” được rao bán thông qua mạng xã hội từ cây rau, hoa quả cho đến thịt lợn, thịt gà, thậm chí cả hải sản đang trở nên sôi động.
Trước những thông tin về việc rau củ quả tồn dư thuốc bảo vệ thực vật, thịt lợn có chứa chất tăng trọng, gà “thải loại” nhập lậu qua biên giới… không tìm mua thực phẩm trôi nổi trên thị trường, nhiều người đã tìm đến “chợ” mua thực phẩm mới này với hy vọng đây thực sự là những mặt hàng đảm bảo về an toàn vệ sinh thực phẩm.
Sản xuất và tiêu thụ rau an toàn phải có chứng nhận.
Và trong cơn “khát” thực phẩm sạch, lo sợ bệnh tật từ việc sử dụng thực phẩm không rõ nguồn gốc, người tiêu dùng đã tìm đến các quảng cáo này như một lẽ đương nhiên.
Nhưng người tiêu dùng có tận mắt chứng kiến những nơi này sản xuất, sơ chế rau, thực phẩm đâu mà lại tin họ khẳng định là “sạch”.
Đặc biệt, những nơi đó có được cấp giấy chứng nhận sản xuất rau, thực phẩm an toàn hay không? Trong quá trình sản xuất, chế biến có cơ quan chức năng kiểm tra, giám sát hay không?
Hàng loạt câu hỏi đang bỏ ngỏ, nhưng người tiêu dùng vẫn mua dựa trên niềm tin với người bán.
Liên quan đến khái niệm rau “sạch” đang nhan nhản trên thị trường hiện nay, theo cán bộ Chi cục Bảo vệ thực vật Hà Nội, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Hà Nội thì đó là do người kinh doanh, sản xuất tự đặt ra và trên thực tế không có tiêu chí nào quy định cho rau “sạch” mà phải là “rau an toàn” mới chính xác.
Đặc biệt, để đảm bảo an toàn trong sản xuất rau theo tiêu chuẩn VietGAP và được công nhận là rau “an toàn”, người nông dân phải trải qua lớp tập huấn kiến thức, huấn luyện, chuyển giao kỹ thuật nghiêm ngặt (có tới 30 quy trình kỹ thuật).
Các bước sản xuất rau an toàn phải chịu sự kiểm tra, giám sát của cán bộ bảo vệ thực vật.
Đặc biệt là việc sử dụng thuốc bảo vệ thực vật đúng quy định và tuân thủ thời gian cách ly khi thu hái cũng đều phải giám sát. Ngay cả khi sơ chế, đưa rau ra thị trường cũng đều có quy trình, kỹ thuật và dán tem nhãn để quản lý cũng như cho người tiêu dùng nhận biết.
Theo ông Vũ Vinh Phú, Chủ tịch Hiệp hội siêu thị Hà Nội, trước tình trạng bùng nổ các công nghệ quảng cáo để đánh vào thị hiếu đang cần thực phẩm an toàn của người tiêu dùng thì việc kinh doanh tự gắn thương hiệu “sạch” là cách kinh doanh thiếu tính minh bạch, cần phải được kiểm tra, giám sát và quản lý.
Nhưng cơ quan nào kiểm tra thì còn đang bị bỏ ngỏ và hàng ngày người tiêu dùng vẫn mua thực phẩm “sạch” với giá cao nhưng không chắc đã an toàn.
Có thể bạn quan tâm

Nông dân nuôi cá điêu hồng trên bè ở Tiền Giang vô cùng phấn khởi do giá cá nằm ở mức 41.000 đồng/kg, tăng 3.000 đồng/kg so với tuần trước. Với giá này, họ có thể lãi trên 50 triệu đồng mỗi bè khi thu hoạch.

Trung Tâm Công Nghệ Sinh Học và Kĩ Thuật Di Truyền Quốc Gia Thái Lan (Biotec) tin rằng hội chứng tôm chết sớm (EMS), nguyên nhân của sự sụt giảm nguồn cung cấp tôm gần đây của Thái Lan, sẽ giảm trong năm nay, theo báo cáo của Bangkok Post

Ngày 4.6, ông Trần Hữu Phước - cán bộ khuyến ngư xã Nhơn Hải, thành phố Quy Nhơn (Bình Định), cho biết: Dịch bệnh phát sinh trên vùng nuôi ốc hương thương phẩm tập trung ở xã Nhơn Hải, TP Quy Nhơn khiến hơn 200 vạn con trong số 300 vạn con ốc hương do ngư dân vừa thả nuôi đã chết.

Sở NN-PTNT tỉnh Bình Định cho biết, đến nay, nông dân các huyện Tuy Phước, Phù Cát, Phù Mỹ, Hoài Nhơn và TP Quy Nhơn đã sử dụng trên 1.915 ha mặt nước để nuôi tôm thẻ chân trắng, tôm sú theo hình thức thâm canh, bán thâm canh và quảng canh cải tiến. Điều đáng lo ngại là tình hình dịch bệnh tôm diễn biến khá phức tạp, hiện có 31,5 ha mặt nước nuôi tôm tại huyện Phù Mỹ, Tuy Phước, Phù Cát, Hoài Nhơn đã bị dịch bệnh do virút đốm trắng và bệnh do môi trường gây hại. Đáng lo ngại là có một số vùng nuôi tôm đã xuất hiện hội chứng tôm chết sớm khiến cho người nuôi tôm lo lắng. Trước tình hình trên, ngành Nông nghiệp tỉnh đã chỉ đạo các đơn vị trực thuộc phối hợp với chính quyền các địa phương khoanh vùng để xử lý dịch bệnh, nhằm khống chế và hạn chế dịch bệnh lây lan, đồng thời hướng dẫn người nuôi tôm áp dụng các biện pháp phòng chống dịch bệnh, bảo vệ tôm nuôi.

Tỉnh Tiền Giang đang thực hiện thí điểm mô hình nuôi lợn trên nền đệm lót sinh học, không tắm cho lợn suốt quá trình nuôi, vừa giảm thiểu ô nhiễm môi trường, đồng thời mang lại hiệu quả kinh tế cao cho người chăn nuôi.