Khi nông dân thành tỷ phú, cưỡi ô tô đắt tiền

Các cụ thường vẫn có câu “phi thương bất phú, phi nông bất ổn”, nghĩa là chỉ có buôn bán mới giàu được, còn làm nông chỉ “ổn” được thôi.
Cũng vì thế, mà hình ảnh người nông dân trong mắt mọi người luôn gợi đến một hình ảnh lam lũ, vất vả và tất nhiên là… nghèo.
Bởi vậy, vào cuối thế kỷ XX và những năm đầu thế kỷ XXI này, làn sóng thanh niên nông thôn “di cư” ra các thành phố để kiếm việc làm mới, dứt khoát nói “không” với nông nghiệp đã trở nên phổ biến.
Theo thống kê, hiện nước ta vẫn đang còn 11 triệu hộ nông dân với số lao động trực tiếp làm việc trong nông nghiệp khoảng 25 triệu người. Có thể nói, đây là một con số quá cao, dẫn đến việc sản xuất còn manh mún, nhỏ lẻ.
Hầu hết những hộ nông dân hiện nay, chỉ sở hữu vài ba sào ruộng như ở đồng bằng Bắc Bộ hay vài ba hecta như ở đồng bằng sông Cửu Long; nuôi mấy chục con gà, vài ba con lợn, cùng lắm có thêm một hai con bò, con trâu. Thế thì bảo sao chẳng nghèo.
Khi nhiều nơi đang loay hoay để giữ rừng, tìm nguồn sống cho người trồng rừng thì anh Lê Mai Hiền ở thôn Tân Phong, xã Tân Nguyên (Yên Bình, Yên Bái) lại giàu có từ sản xuất, kinh doanh sản phẩm của rừng và giúp đỡ nhiều nông dân khác.
Nhưng trong cái bức tranh chung đó, trong số 25 triệu người đó, ngày nay đã xuất hiện nhiều nông dân “tỷ phú”.
Tỷ phú ở đây không có nghĩa chỉ là họ có trong tay tiền tỷ, mà là hàng năm thu về (lãi) tiền tỷ từ chính những mô hình, những cách làm sáng tạo của họ.
Để trở thành tỷ phú, những nông dân đó luôn tự biết tìm cho mình một cách làm mới “không giống mọi người” như người ta trồng một vài sào lúa, thì mình trồng vài chục hecta hay nuôi những con mang tính đặc sản giá trị cao, trồng những cây có đầu ra mới…
Tiềm năng sản xuất nông nghiệp ở Việt Nam còn rất lớn, bởi nước ta có điều kiện khí hậu, đất đai thổ nhưỡng thuận lợi, vì thế các sản phẩm nông sản của nước ta cũng rất đa dạng.
Tuy nhiên, do cách làm, tư duy của đại bộ phận nông dân vẫn còn chậm thay đổi, nên giá trị sản xuất còn thấp, thu nhập của phần lớn nông dân mới chỉ dừng lại ở mức đủ ăn.
Tình trạng được mùa rớt giá thường xuyên diễn ra.
Trong bối cảnh đó, đòi hỏi trước tiên mỗi người nông dân, chủ trang trại phải tự biết thay đổi, tự tìm cho mình một hướng đi riêng, mới có sự liên kết, hội nhập trong làm ăn. Chỉ có như thế, việc làm giàu thậm chí trở thành tỷ phú mới trở thành hiện thực.
Có thể bạn quan tâm

Chương Mỹ có diện tích đất nông nghiệp được dồn điền đổi thửa (DĐĐT) lớn nhất thành phố. Cũng nhờ DĐĐT, bà con đã có những mùa vàng bội thu.

Những năm trước Bùi Văn Đạt (thôn Thuận Hải, xã Thuận Hạnh, huyện Đăk Song, tỉnh Đăk Nông) vẫn đi làm thuê, cuốc mướn khắp nơi. Trong một lần sang huyện Tuy Đức đào khoai thuê, anh chứng kiến cảnh nườm nượp người đến mua dây, mua củ.

Từ đầu năm đến nay, do đầu ra bấp bênh và giảm liên tục, người chăn nuôi cả nước tiếp tục chịu cảnh thua lỗ. Không có vốn để tái đàn, thay vì làm ông chủ, nhiều hộ đã chuyển sang nuôi gia công cho các công ty chăn nuôi nước ngoài. Nếu không sớm có giải pháp khắc phục, chỉ một thời gian ngắn nữa, ngành chăn nuôi Việt Nam sẽ lệ thuộc 100% vào nước ngoài.

Những ngày này, trên những tuyến đường Cái Răng - Phụng Hiệp xuống Sóc Trăng, Cần Thơ - Mỹ Khánh vô thị trấn Phong Điền (TP Cần Thơ) và hai bên đường 91B, chỗ nào cũng bày bán trái dâu xanh, dâu vàng ngồn ngộn.

Sau 6 tháng thả nuôi, hàu phát triển rất nhanh, có khả năng thích nghi và phát triển tốt. Kết quả, tỷ lệ sống đạt trên 65%, trọng lượng bình quân đạt 12 con/kg, sản lượng hàu đạt 677 kg, với giá bán 32.000 đ/kg, tổng thu trên 21 triệu đồng, trừ chi phí khoảng 14 triệu, lãi trên 7 triệu (nếu quy trên héc ta thì lãi 1,4 tỷ đ/ha).