121,5ha lúa hè thu bị sâu bệnh hại

Cụ thể, rầy nâu gây hại trên 15,8ha lúa tại các huyện Đông Hòa, Tây Hòa và Phú Hòa với mật độ từ 750 đến 3.000 con/m2. Rầy lưng trắng đang gây hại 1,5ha lúa tại huyện Phú Hòa với mật độ từ 800 đến 1.400 con/m2. Bệnh lem thối hạt gây hại khoảng 20,5ha lúa tại huyện Đồng Xuân với tỉ lệ hại từ 6 đến 10% hạt.
Bệnh khô vằn phát sinh trên 83,7ha lúa với tỉ lệ bệnh từ 10 đến 22% dảnh, tập trung ở các huyện Đồng Xuân, Sông Hinh, Tuy An và Tây Hòa. Ngoài ra, nhiều diện tích đồng còn xuất hiện một số sâu gây hại như: sâu cuốn lá nhỏ, nhện gié, bọ xít dài…
Ngành NN-PTNT khuyến cáo, thời gian tới, rầy nâu và rầy lưng trắng có thể sẽ tiếp tục gây hại trên các diện tích đồng có mật độ sạ dày, bón thừa đạm; bệnh lem thối hạt, thối thân, khô vằn... sẽ gia tăng mạnh; sâu đục thân, sâu cắn gié, bọ xít dài... có khả năng phát sinh trên lúa bắt đầu trổ. Hiện ngành bảo vệ thực vật phối hợp với các địa phương hướng dẫn bà con biện pháp kỹ thuật chăm sóc cây lúa và phòng trừ sâu bệnh hại lúa.
Có thể bạn quan tâm

Ông Phạm Công Kiệt (xã Bình Minh, huyện Trảng Bom, Đồng Nai) là một nông dân chuyên nuôi gà ta với quy mô công nghiệp, nhưng lại chọn hướng chăn nuôi di động. Trang trại của ông rất đơn giản, thường là khu vườn tràm rộng lớn được quây lưới xung quanh.

Không chỉ có giá vài trăm nghìn đồng như các loại gà bình thường khác, để mua được một chú gà người mua phải bỏ ra tiền triệu, thậm chí cả chục triệu đồng. Mặc dù có giá “chát” như vậy, nhưng gà Đông Tảo năm nay vẫn đắt hàng, đặc biệt vào cuối năm.

Nông dân nuôi bò sữa Hà Lan là những chủ trang trại có nhiều kinh nghiệm trong nuôi và quản lý đàn bò sữa, nhất là về thức ăn, các bệnh phổ biến, kỹ thuật vắt sữa…

Tuy nhiên, cũng theo Cục Chăn nuôi, hiện vẫn còn nhiều bất cập trong việc kiểm soát thực phẩm nhập khẩu. Tình hình dịch bệnh và chi phí dịch vụ thú ý còn cao, chiếm khoảng 5-10% giá trị của sản phẩm, khiến người chăn nuôi vẫn chịu nhiều thiệt thòi.

Năm 1999, anh Nguyễn Văn Tiền từ quê Thanh Hóa vào lập nghiệp tại thôn 11 xã Ia T’mốt (huyện Ea Súp, Đắk Lắk). Sau khi lập gia đình, năm 2004 do một tai nạn không may, anh mất đi 2 bàn chân. Cuộc sống dường như đã chao đảo, mất phương hướng nhưng vai trò là trụ cột gia đình đã không cho phép anh gục ngã, nản lòng. Từ sự cố đó, anh Tiền xác định chăn nuôi là phù hợp nhất với điều kiện bản thân và gia đình.