Tái Tạo Nguồn Lợi Sò Điệp Quạt

Sò điệp quạt là đối tượng hải sản có giá trị xuất khẩu cao, nhưng nguồn lợi trong tự nhiên đang bị cạn kiệt nghiêm trọng, ảnh hưởng đến hoạt động chế biến xuất khẩu. Xuất phát từ nhu cầu thực tế, Viện Nghiên cứu Nuôi trồng thủy sản 3 đã liên kết với doanh nghiệp và ngư dân thực hiện dự án “Sản xuất giống và nuôi thương phẩm sò điệp quạt” nhằm tái tạo nguồn lợi hải sản này.
Dự án bắt đầu triển khai từ tháng 3/2014, đến nay dự án đã sản xuất được khoảng 5 triệu con giống sò điệp quạt với kích thước 6-14mm, nuôi thử nghiệm tại nhiêu vùng nước như Vịnh Vân phong, đầm Nha Phu, Vịnh Nha Trang. Kết quả cho thấy với thời gian nuôi 3 tháng điệp sinh trưởng nhanh và đạt kích thước 20-25mm. Giống điệp quạt thích hợp nhũng vùng nước sâu, độ trong cao, độ muối ổn định, vì vậy các tỉnh ven biển miền trung đều có thể phát triển nuôi đối tượng này.
Mới đây, Viện nghiên cứu nuôi trồng thủy sản 3 đã cung cấp 2000 con giống điệp quạt cho 50 ngư dân huyện Tuy Phong tỉnh Bình Thuận. Ngoài ra, vì quy trình sản xuất giống và nuôi đơn giản, dễ ứng dụng, nên có thể chuyển giao công nghệ cho người dân, góp phần giúp chủ động nguồn con giống, tạo nguồn nguyên liệu xuất khẩu và tạo công ăn việc làm cho ngư dân ven biển. Hiện nhóm thực hiện đang tiếp tục hoàn thiện quy trình sản xuất giống, đảm bảo hoàn thành dự án vào tháng 12/2015.
Có thể bạn quan tâm

Thời gian qua, hàng loạt sự cố mất an toàn thực phẩm (ATTP) trong lĩnh vực nông nghiệp được phát hiện khiến cho người tiêu dùng lo ngại. Để kiểm soát tốt hơn chất lượng nông sản, theo nhiều chuyên gia, cần đẩy mạnh quản lý theo chuỗi từ sản xuất tới tiêu thụ.

Năm nay, giá hồ tiêu tăng vào mức kỷ lục, thế nhưng bà con nông dân tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu đã vuột mất “cơ hội vàng” vì điệp khúc “được giá, mất mùa” lại đến.

Sau khi thả nuôi tôm biển vụ chính gần 3 tháng, ở Bến Tre, tình hình dịch bệnh diễn ra phức tạp. Tôm nuôi bị chết không thể hiện rõ triệu chứng. Ngành hữu quan đã đưa ra nhiều giải pháp nhằm ngăn chặn dịch bệnh xảy ra trên diện rộng…

Nếu bán rừng của mình, vợ chồng anh không chỉ mua được nhà ở nơi đông đúc nhất nhì thành phố Hòa Bình, mà vẫn thừa tiền mở cửa hàng hoặc gửi ngân hàng lấy lãi, sống phong lưu suốt đời. Nhưng anh nhất định không. Vì “không có gì có thể bắt chúng tôi xa rừng được. Cánh rừng này đã trở thành một phần máu thịt của vợ chồng tôi”.

Oái oăm đến khó hiểu của ngành nông nghiệp VN là đến giờ này, cả ngành trái cây rộng lớn liên quan đến hàng chục triệu nông dân vẫn chưa có một quy hoạch tổng thể phát triển.