Nuôi hươu lấy nhung

Một con hươu trưởng thành ăn khoảng 5 kg cỏ, lá cây/ngày, vào mùa cắt nhung thì cho ăn thêm tinh bột (cám gạo hoặc cám ngô) khoảng 300 - 500 gr/ngày và lá cây có nhiều nhựa như sung, mít, đu đủ… thì chất lượng nhung sẽ tốt hơn.
Chuồng nuôi phải luôn khô ráo. Cần đề phòng một số bệnh cho hươu như chướng bụng, đầy hơi nếu ăn phải thức ăn ôi thiu. Hàng tháng cho mỗi con ăn 0,5 - 1 kg lá xoan để xổ giun.
Khu nuôi hươu của ông Tiến có diện tích gần 100 m2, được chia thành 9 ô chuồng, mỗi ô rộng khoảng 5 m2 với 8 con hươu đực đang trong thời gian cho thu nhung; 1 con hươu cái đang mang thai.
Hươu con sau khi tách mẹ khoảng 2 năm thì cho thu nhung. Một năm thường thu một lần chính và một lần phụ. Nhung thu đợt chính từ khi mọc đến khi cắt từ 50 - 55 ngày (nhung cho chất lượng tốt nhất từ 22 - 25 cm).
Sau khi cắt nhung đợt 1, khoảng 20 - 30 ngày thì cắt đợt 2 (gọi là nhung chồi). Hiện giá thị trường 1 kg nhung là 22 triệu đồng. Bình quân mỗi năm ông Tiến thu gần 100 triệu đ từ lộc nhung.
Có thể bạn quan tâm

Hơn một tháng trở lại đây, giá heo hơi bán ra tại các gia trại trong tỉnh Đắk Lắk tăng cao. Điều này khiến nhiều hộ chăn nuôi rất phấn khởi vì nuôi heo đã có lãi. Trên đà đó, nhiều hộ đã mạnh dạn tái đàn, mở rộng quy mô chuồng trại…

Có địa hình trải dọc theo sông Chu, nhiều diện tích đất bãi phù hợp với cây ngô, trước đây bà con thường tận dụng để chăn nuôi trâu, bò theo kiểu truyền thống, phục vụ cày kéo.

Bà Rịa – Vũng Tàu có nhiều loài trái cây có thể xếp vào hàng đặc sản như: nhãn xuồng, mãng cầu ta, quýt đường, bưởi da xanh, thanh long… nhưng do thiếu vùng chuyên canh, chưa có hệ thống tiêu thụ hoàn chỉnh và quảng bá thương hiệu kém nên sức cạnh tranh trên thị trường rất yếu ớt.

Năm 2013, về cơ bản đã kiểm soát được dịch cúm gia cầm; vaccine cúm gia cầm hỗ trợ của Nhà nước chỉ sử dụng khoảng 2 triệu liều, còn tồn 38 triệu liều và đang làm thủ tục chuyển sang năm 2014.

Hồng giòn là một trong rất ít đặc sản chính của Đà Lạt được người tiêu dùng Việt Nam đón nhận, tìm mua như một món quà không thể thiếu khi đặt chân tới miền đất này. Thế nhưng, loại đặc sản ấy ngày nay vẫn phải chịu cảnh “đứng đường”.