Nông Dân Quay Lưng Với Mía

Là vựa nguyên liệu trọng điểm và có năng suất cao nhất cả nước, thế nhưng, chưa bao giờ cây mía ở các tỉnh ĐBSCL lâm vào cảnh khốn khó như hiện nay, khi giá bán quá thấp khiến nhiều hộ thua lỗ liên tục. Tình trạng bỏ đất trồng mía đang diễn ra nhiều nơi làm cho các ngành chức năng và nhà máy đường đau đầu. Song mọi nỗ lực cứu nông dân trồng mía vẫn đang là bài toán khó trong nhiều năm qua.
Lối thoát nào cho ngành mía đường trước ngưỡng cửa Khu vực mậu dịch tự do ASEAN (AFTA) vào năm 2015 đang là dấu hỏi lớn trước những yếu kém của ngành mía đường hiện nay. Mở đầu loạt phóng sự về ngành mía đường là câu chuyện về đời sống của nông dân sau hơn 20 năm gắn bó với cây mía và các nhà máy đường ở ĐBSCL.
Giá thành bình quân cho mỗi kg mía đạt 10 chữ đường ở ĐBSCL là 740 đồng/kg. Thế nhưng, giá mía được thương lái thu mua tại Cù Lao Dung – vùng mía nguyên liệu lớn nhất của tỉnh Sóc Trăng chỉ từ 600 đến 650/kg. Với năng suất ở mức khá, khoảng 110 tấn/ha, người dân lỗ từ 6 – 11 triệu đồng sau gần 1 năm chăm sóc.
Việc bán mía dưới giá thành đã diễn ra nhiều năm qua ở ĐBSCL. Theo ông Trương Văn Trường, sợ giá tiếp tục giảm, ông đành bán mão theo kiểu tính công. Cứ 1ha, ông lỗ khoảng 25 triệu. Tính ra, thu nhập hàng năm thấp hơn cả chuẩn hộ nghèo.
Thực tế đáng buồn là càng nhiều đất, đầu tư mở rộng vùng trồng, đẩy mạnh sản xuất, nông dân lại chóng tiến gần đến ngưỡng nghèo đói.
Hơn 20 năm qua, cây mía trở thành cây trồng chủ lực ở nhiều tỉnh, thành ở ĐBSCL. Mặc dù giá trồi sụt thất thường nhưng chưa bao giờ cây mía không có đầu ra. Nhưng chỉ có khoảng 5 năm, nông dân có lãi; còn lại là huề vốn và lỗ. Theo các tỉnh, thành, nguyên nhân là do vấn đề qui hoạch, phát triển cây mía chưa được đầu tư thỏa đáng; dẫn đến canh tác nhỏ lẻ, chậm đổi mới về giống, 95% sản xuất bằng thủ công, làm tăng giá thành và hạn chế khả năng cạnh tranh.
Đó là rào cản khiến nông dân còn nghèo mặc dù hơn 20 năm qua vẫn gắn bó với cây mía và nhà máy đường.
Nhiều diện tích chuyên canh mía, nông dân chuyển sang nuôi tôm hoặc các loại cây trồng khác. Theo ngành nông nghiệp ở ĐBSCL, nhiều vùng nguyên liệu trọng điểm về mía có khả năng biến mất trong vòng 3 năm tới. Chạy theo thị trường một cách tự phát chưa chắc đã khấm khá nhưng có điều chắc chắn là người trồng mía phải đối mặt với nhiều rủi ro mới, trong khi họ lại hưởng lợi ít nhất.
Có thể bạn quan tâm

Thông qua trung tâm nông nghiệp huyện, từ đầu năm đến nay, ngân sách nhà nước đã hỗ trợ người dân trên địa bàn huyện Đam Rông phát triển sản xuất, chăn nuôi trong các chương trình dự án lên đến trên 3,996 tỷ đồng, bao gồm: Chương trình trợ giá cây giống cà phê Robusta, sầu riêng giống mới cho người dân các xã Đạ Tông, Đạ M’rông, Liêng S’rônh, Rô Men, Phi Liêng, Đạ K’Nàng, với tổng kinh phí 322,5 triệu đồng;

Thôn Ánh Mai 3 (xã Lộc Châu, TP Bảo Lộc) được nhiều người quen gọi là “Xóm Ao”. Bởi tại đây có rất nhiều nông hộ đang triển khai thực hiện có hiệu quả mô hình thả cá kết hợp chăn nuôi, với khoảng 10ha diện tích ao hồ. Trong số đó có anh Nguyễn Phúc Lợi.

Trong những năm gần đây, sản xuất lâm nghiệp trên địa bàn huyện Thanh Sơn có nhiều chuyển biến tích cực. Toàn huyện có hơn 40 nghìn ha rừng được bảo vệ và phát triển tốt. Mỗi năm huyện trồng mới hàng nghìn ha rừng, góp phần giữ ổn định tỷ lệ che phủ rừng.

Thời gian qua, chuối trồng ở các xã An Lĩnh, An Xuân, An Thọ (huyện Tuy An) bị bệnh rũ lá, sau đó chết khô mà không biết nguyên nhân. Xung quanh vấn đề này, Báo Phú Yên phỏng vấn thạc sĩ Đặng Văn Mạnh, Phó chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ thực vật Phú Yên.

Nghị định 67/2014/NĐ – CP của Chính phủ về một số chính sách phát triển thủy sản được ban hành là tin vui đối với ngư dân (có hiệu lực vào ngày 25.8 tới). Những ngày này, các ngân hàng đã tập trung vốn, cải cách thủ tục vay để sẵn sàng giải ngân cho các ngư dân, các đơn vị, tổ chức phát triển thủy sản.