Người Trồng Nấm Sáng Tạo

Ông Tuyên còn nghĩ ra cách biến những bịch nguyên liệu thải này thành phân vi sinh. Hiện ông đang làm thử nghiệm và bước đầu đã thành công. “Tôi dự định sẽ đăng ký sáng kiến này thành một đề tài khoa học đàng hoàng” - ông Tuyên khẳng định.
Năm 1983, mối tình đẹp của đôi trai gái đã đơm hoa kết trái. Về sống chung chưa quen hơi thì một tai nạn kinh hoàng xảy ra với bà Minh. Hôm đó, bà Minh đi rừng bị rết độc cắn vào bàn chân trái. Chỉ trong chốc lát bàn chân đã bị hoại tử, chất kịch độc đó khiến bà ngất lịm.
Các lang y cao tay nơi đây đều “bó tay” không tìm ra thuốc. Ở Như Xuân suốt 3 năm mà bệnh của vợ chưa khỏi, ông Tuyên quyết tâm quay trở lại quê hương Thiệu Khánh. Mục đích của ông là ở gần bệnh viện tỉnh để chữa bệnh cho vợ. Vừa chăm sóc vợ ốm, ông Tuyên vừa kiếm kế sinh nhai.
Vốn yêu nghề nhiếp ảnh, hàng ngày ông đi khắp nơi chụp ảnh rồi quay video. Đám ma, đám cưới nào cũng có mặt ông. Không quản ngại đêm hôm, địa điểm xa gần, nơi nào cần là ông đến. Về Bệnh viện tỉnh Thanh Hóa điều trị được một thời gian, sức khỏe của bà Minh đã khá hơn.
Đúng năm đó ông bà nhận tin vui là bà Minh có thai. Niềm vui ngắn chẳng tày gang, bà Minh vốn bị trẹo cột sống, có thai được vài tháng, bà không thể tự đi lại được, cái chân bị rết cắn cũng chưa khỏi hẳn. Bà muốn đi đâu đều do chồng cõng. “Khổ thân ông ấy, làm lụng cả ngày vất vả, về nhà lại phải căng mình ra chăm sóc vợ chửa.
Bụng tôi thì to, ông ấy phải khéo lắm mới cõng được tôi…” - bà Minh nhớ lại. Suốt 9 tháng 10 ngày bà Minh mang thai, ông Tuyên tận tình lo cho vợ đến nơi đến chốn.
Vợ sinh con trai đầu lòng, ông mừng như bắt được vàng, nhưng vợ ông vẫn vậy, chưa thể đi lại được. Mọi sinh hoạt của vợ đều phải có ông phụ giúp. Đêm vợ ngủ, ông thức ôm con. Suốt 3 năm, một nách nuôi con, một tay chăm vợ mà ông không nề hà.
Chính vì nuôi vợ ốm, con thơ nên từ ngày trở về quê, năm nào, tên ông bà cũng có trong danh sách hộ nghèo của thôn. Khó khăn là vậy, nhưng chưa bao giờ ông buông xuôi mọi việc. Thời gian nông nhàn là ông lại chở vợ đi khắp nơi chụp ảnh thuê.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, tình yêu mãnh liệt của ông Tuyên giống như một liều thuốc thần giúp bà Minh phục hồi sức khỏe. Đứa con trai cũng dần khôn lớn. Năm 1990, bà Minh sinh hạ thêm 1 cô con gái. Giờ đây cả gia đình ông sống quây quần bên trại nấm.
Dự kiến năm tới, ông sẽ dần mở rộng trại nấm gấp đôi, gấp ba so với hiện tại. Ông Tuyên cho rằng, trồng nấm dễ bán, lại nhanh thu hồi vốn, không phải đầu tư nhiều lại tận dụng được nguồn nguyên liệu sẵn có tại địa phương.
Có thể bạn quan tâm

Được trồng trên độ cao hơn 1.000 m so với mực nước biển, bốn mùa mây phủ, khí hậu mát mẻ quanh năm, chè phát triển hoàn toàn tự nhiên, chắt lọc những tinh túy của trời đất tạo nên một loại chè thơm ngon tinh khiết đến lạ thường.

Cây Hồng hoa là loại dược liệu quý, có giá trị sử dụng và giá trị kinh tế cao, được Trung tâm Ứng dụng khoa học và công nghệ thực hiện Đề tài đánh giá khả năng sinh trưởng, phát triển của loại cây này, bước đầu cho kết quả tích cực, là tín hiệu vui cho người nông dân và ngành nông nghiệp Dak Lak trong việc đa dạng hóa cơ cấu cây trồng.

Tỉnh Bắc Kạn hiện có hơn 1.300 ha quýt, tập trung nhiều tại huyện Bạch Thông với 1.020 ha. Là cây trồng chủ lực, mỗi héc-ta quýt mang lại cho người dân thu nhập khoảng 200 triệu đồng/vụ. Hiện nay, quýt Bắc Kạn đã được bảo hộ chỉ dẫn địa lý. Đây là niềm tự hào đồng thời cũng đặt ra cho huyện trách nhiệm gìn giữ, bảo tồn và quảng bá loại quả đặc sản của địa phương.

Sau nhiều năm lặn lội với cây, với đất, gia đình ông Đặng Văn Túc, thôn 8, xã Quý Quân (Yên Sơn, Tuyên Quang) đã có gần 1.300 gốc bưởi đường, bưởi Diễn..

Với diện tích lớn nhất tỉnh, cây quýt ở Bạch Thông (Bắc Kạn) đã mang lại thu nhập cao cho hàng nghìn hộ dân. Bên cạnh việc mở rộng diện tích, công tác quảng bá, mở rộng thị trường tiêu thụ cho loại quả đặc sản này là nhiệm vụ quan trọng của chính quyền địa phương và người dân.