Người đầu tiên nuôi vịt trời ở Quảng Ninh

Thấy Khương trăn trở, có người bạn “tham mưu”: Hay là cậu về Hải Hà cùng vợ chăm lũ “vịt trời”. Câu nói đó không làm Khương tự ái, trái lại trong đầu anh lại nảy ra ý tưởng “Hay ta về Hải Hà nuôi vịt trời. Nhà mình có đất rộng, lại có hồ ao, sợ gì không làm được mà ăn”. Trước đó, Khương vô tình xem chương trình “Sinh ra từ làng” trên VTV6 Đài Truyền hình Việt Nam, thấy có anh Tô Quang Dần, xã Đông Phú, huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang, nuôi vịt trời kiếm được tiền tỷ. Khương nghĩ “Hay mình thử làm theo xem sao…”.
Nghĩ là làm. Anh xin nghỉ việc, trở về quê xã Quảng Chính, khởi nghiệp bằng nghề nuôi vịt trời từ đầu năm 2013. Khi ấy cả huyện chưa có ai làm nghề này. Với đồng vốn ít ỏi ban đầu, Khương lên tận trang trại của anh Tô Quang Dần ở Bắc Giang mua 50 con vịt giống, giá 480.000 đồng/con mang về Hải Hà nuôi thử. Những ngày đầu mầy mò, trước mắt là làm quen với lũ vịt, thân thiện với chúng để nuôi theo hướng bán hoang dã, chứ không nuôi nhốt hay chăng lưới bên trên ao đầm như một số người từng làm.
Anh kể, từ nhỏ anh hay quan sát lũ chim ngoài đồng, thấy con trâu to lớn, có cặp sừng cong, vậy mà con chim vẫn đậu trên lưng. Trong khi con người nom hiền lành hơn, mà khi chim phát hiện từ đằng xa là chúng đã vụt bay mất. Khương nhận ra rằng chim có giác quan rất nhạy, rất chính xác, phân biệt được đâu là bạn, đâu là thù; thường rất cẩn thận khi chọn nơi đậu, làm tổ. Cậu bé Khương đã từng nuôi chim sáo, chào mào. Không giống như người khác, sợ mất chim nên nhốt cẩn thận, Khương có cách nuôi chim thả rông, chiều tối chúng tự bay về lồng. Theo Khương thì vịt trời cũng vậy, nếu biết cách nuôi thì chúng cũng gần gũi với con người. Khương bảo: “Vịt trời rất khôn. Hàng ngày chúng bay đi kiếm ăn rất xa, tối quay về đúng nơi ở. Khi vịt trời bị nhốt, chúng rất yếu, thịt không ngon vì ít vận động, không ăn các đồ ăn tự nhiên như cua, cáy, ốc”.
Vịt trời nuôi thả rông, chiều tối lại rủ thêm những con vịt sống hoang dã theo về. Từ 50 con vịt ban đầu, đến nay chưa đầy 2 năm, đàn vịt của anh Khương có khoảng 700 con. Khương cho biết lúc vịt mới nở, anh cho vịt ăn cám của gà con, sau 20 ngày cho ăn cám của vịt đẻ, tới tháng thứ 3 cho toàn thóc, ngô. Vịt trời không ăn tôm, cá đã chết, chúng thường tìm bắt tôm, cá, cua ốc còn sống. Chính đặc điểm này khiến cho vịt vận động nhiều, rất ít mắc dịch bệnh. Những vịt con hoang dã rất khoẻ mạnh, Khương thường giữ lại làm vịt giống. Trứng vịt được Khương ấp nhân tạo. Nhưng vẫn có nhiều con không bỏ được lối sống hoang dã, thường tự tìm nơi đẻ rồi ấp trứng. Bởi vậy, trên diện tích gần 1ha ao nuôi vịt trời, Khương để nhiều bụi cây tự nhiên, tạo nơi cho vịt đẻ, ấp trứng. Dưới ao Khương thả nhiều cá, vừa có nguồn thu cá, lại vừa có nguồn thức ăn cho vịt.
Mới nuôi, doanh thu chưa được nhiều, hiện mới có Công ty Du lịch Trường Sơn ở TP Móng Cái là khách hàng mua vịt trời thường xuyên của Khương với giá từ 200.000 - 250.000 đồng/con vịt 1kg. Cũng đã có những hộ chăn nuôi trong huyện tìm đến Khương học hỏi cách nuôi vịt trời và mua con giống. Ai đến học hỏi, anh đều chỉ bảo tận tình. Là người đầu tiên nuôi vịt trời trong tỉnh, bước đầu Đào Duy Khương đã tạo thêm hướng đi mới trong phát triển chăn nuôi đa dạng cho nông dân Hải Hà.
Có thể bạn quan tâm

Ngày 21-5, Trung tâm Chuyển giao Khoa học công nghệ và Khuyến nông phối hợp với Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Sở Khoa học và Công nghệ và UBND huyện Thạch Thành (Thanh Hóa) tổ chức hội nghị đánh giá kỹ thuật trồng luân canh, xen canh lạc và đậu tương với mía tại Thanh Hóa.

Nhìn lại 4 năm thực hiện phát triển vùng chè, toàn tỉnh Lai Châu đã trồng mới được 385,7ha, đạt 110% so với kế hoạch. Năm 2014, sản lượng chè toàn tỉnh dự tính đạt 20.600 tấn, với năng suất ước đạt 85,3 tạ/ha (tăng 25,3 tạ/ha so với năm 2010)...

Chỉ còn khoảng một tháng nữa là nông dân huyện Vị Thủy (Hậu Giang) sẽ thu hoạch lúa Hè thu chính vụ. Trong khi đó, lượng lúa Đông xuân vẫn còn tồn đọng chưa thể tiêu thụ hết. Áp lực “lúa cũ chưa bán, lúa mới đã thu hoạch” và “lúa mất giá” tiếp tục đè nặng lên vai người nông dân.

Những ngày giữa tháng 6, màu vải chín bắt đầu phủ đỏ từng khoảng vườn, ngọn đồi tại huyện Lục Ngạn (tỉnh Bắc Giang). Vải được xếp đầy sân những ngôi nhà làm điểm tập kết tại thị trấn Kép, Chũ hay xã Phượng Sơn (huyện Lục Ngạn). Tại đây, sản phẩm sẽ được phân loại, đóng thùng xốp rồi đưa lên xe chở qua biên giới Trung Quốc. Chỉ một phần nhỏ được dành tiêu thụ trong nước.

Trong những năm qua, doanh nghiệp trước khi ký hợp đồng xuất khẩu gạo đều phải căn cứ trên giá sàn xuất khẩu mà Hiệp hội lương thực Việt Nam công bố. Tuy nhiên, thời gian tới doanh nghiệp có thể đàm phán và bán gạo với mức giá phù hợp mà không cần căn cứ trên giá sàn.