Mía Đường Hãy Tự Cứu Mình!

Mới đây, hàng nghìn hecta mía đã bị người nông dân vùng đồng bằng Sông Cửu Long chặt bỏ để chuyển đổi sang cây trồng khác hoặc nuôi tôm với lý do: Giá bán mía nguyên liệu không bù đắp nổi chi phí. Thực tế đó khiến các nhà máy đường lo lắng vì nguy cơ thiếu nguyên liệu.
Bên cạnh đó, đối với kiến nghị xuất khẩu tiểu ngạch của Hiệp hội Mía đường, Bộ Công Thương chỉ cho phép xuất khẩu tiểu ngạch loại đường kính trắng RS, còn đường RE sẽ cho phép khi đã bảo đảm nhu cầu cho sản xuất trong nước...
Hiệp hội Mía đường cho rằng sẽ tiếp tục “kiến nghị” với những bất cập về quản lý và nhà nước cần bảo hộ ngành đường sản xuất trong nước.
Thế nhưng, ở góc độ khác, nguyên Phó Thủ tướng Nguyễn Công Tạn thẳng thắn: Điều kiện khách quan thuận lợi, thiết bị sản xuất được đầu tư, nông dân cần cù, cơ chế, chính sách đều ổn, ngành mía đường không có lý do gì phải “kêu khóc”!
Cụ thể hơn, hai khó khăn lớn nhất của ngành mía đường là tài chính, nguồn vốn được hỗ trợ, lãi suất ưu đãi và cổ phần hóa, Chính phủ đã giải quyết cả hai. Thực tế có những địa phương như Tuyên Quang, Sơn La, Cao Bằng, Hòa Bình, Thanh Hóa... giàu lên nhờ mía.
Hơn 20 năm phát triển mà ngành mía đường Việt Nam vẫn lạc hậu nhất Đông Nam Á, diện tích trồng mía lớn, năng suất thấp, chỉ đạt 50- 60 tấn/ha, chất lượng mía thấp. Giá bán buôn đường cao hơn các nước trong khu vực do chi phí quá cao... Vì thế, ngành đường cần xem lại chính mình trong công tác quản lý, đầu tư, sản xuất- kinh doanh. Đừng tranh cãi thêm nữa, mà hãy tự tìm giải pháp cứu mình bằng cách thay đổi tư duy từ trợ cấp sang cạnh tranh công bằng!
Theo đó, cần cấu trúc lại diện tích trồng mía, nghiên cứu giống, thâm canh theo hướng hiện đại; đẩy mạnh cơ giới hóa nhằm tăng năng suất, tăng lợi nhuận cho nông dân; đầu tư công nghệ mới, đa dạng hóa sản phẩm, dịch vụ, tiết kiệm chi phí, hạ giá thành, tận dụng phụ phẩm... thì chẳng phải lo cạnh tranh với Thái Lan, không lo đường nhập lậu. Có sức khỏe sẽ có sức đề kháng tốt với các loại “bệnh”!
Trong hội nghị tổng kết ngành Công Thương 2013, Thủ tướng Chính phủ cũng cho rằng: Chống buôn lậu chỉ là ngọn, gốc rễ vấn đề là chúng ta làm sao cạnh tranh được. Làm sao kêu Chính phủ bảo vệ được trong khi năng suất mía chỉ đạt 60- 70 tấn/ha còn các nước đã đạt hàng trăm tấn/ha?...
Có thể bạn quan tâm

Điều gì làm cho một tỉnh nằm ở cực Nam Trung Bộ được mệnh danh là xứ sở “thừa nắng” trở thành trung tâm sản xuất tôm giống của cả nước? Câu trả lời đơn giản là tỉnh ta đã khai thác được lợi thế vùng tiểu khí hậu đặc trưng nắng ấm quanh năm để sản xuất tôm giống mà nhiều nơi khác không sánh kịp.

Theo Hiệp hội Chế biến và Xuất khẩu thủy sản Việt Nam, trong năm qua khu vực đồng bằng sông Cửu Long có 102 cơ sở sản xuất cá tra giống, với sản lượng từ 25 - 28 tỉ con cá tra bột. Các địa phương có nhiều cơ sở sản xuất giống cá tra bột như Đồng Tháp, An Giang, Cần Thơ và Tiền Giang.

Đến hết năm 2014, diện tích mặt nước, ao nuôi thủy sản toàn tỉnh đã đạt 1.875 ha, tăng 59 ha so với năm 2013, thủy sản Lào Cai không chỉ cung cấp cho thị trường trong tỉnh mà còn mở rộng ra một số địa phương lân cận như Lai Châu, Hà Giang, Yên Bái... Cùng với mở rộng diện tích, người nuôi thủy sản đã chú trọng chuyển đổi hình thức nuôi quảng canh sang nuôi bán thâm canh, thâm canh...

Hiện nay, cua xanh thương phẩm được coi là đối tượng nuôi mang lại hiệu quả. Những năm gần đây, bà con vùng nuôi trồng thủy sản xã Xuân Hải, thị xã Sông Cầu, tỉnh Phú Yên đã đưa vào nuôi bằng hình thức nuôi đơn hoặc nuôi ghép đối tượng khác, đem lại hiệu quả khá cao.

Lâu nay, cách câu cá ngừ đại dương truyền thống của ngư dân bằng vàng câu, thẻo câu và thậm chí câu bằng đèn cao áp, do đó cá ngừ sau khi đưa lên tàu đã không còn giữ được sắc đỏ của thịt nên thường chỉ làm được đông lạnh hoặc đóng hộp. Đây là lý do giải thích vì sao, Việt Nam hiện chỉ xuất khẩu cá ngừ ở dạng đông lạnh hay đóng hộp.