Làm giàu từ kinh tế trang trại

Với niềm đam mê chăn nuôi, anh Võ Đình Duẫn (thôn Bắc Lân, xã Ba Động, Ba Tơ, Quảng Ngãi) đã mạnh dạn vay vốn đầu tư mô hình trang trại chăn nuôi heo khép kín. Sau 3 năm, mô hình này đã mang lại doanh thu tiền tỷ cho gia đình anh.
Có được trang trại rộng lớn như ngày hôm nay, anh Duẫn đã kinh qua nhiều lần thất bại. Lúc trước, anh Duẫn nuôi hơn 400 con gà, nhưng dịch bệnh xảy ra liên tục nên trắng tay. Sau đó, anh tập trung đầu tư vào nuôi heo. Nghĩ là làm, anh Duẫn lặn lội vào tận Bình Định tìm đến các trang trại chăn nuôi heo thành công ở đây để học hỏi kinh nghiệm.
Để vững kiến thức chăn nuôi, anh thường xuyên đọc, xem tài liệu trên ti vi, sách báo và mạng internet. Năm 2012, anh Duẫn tự tin đầu tư mô hình nuôi heo khép kín cho riêng mình. Để có loại heo giống tốt nhất, anh Duẫn vào tận Bình Dương tìm mua. Mười con heo giống đầu tiên mua về được anh Duẫn chăm sóc với chế độ đặc biệt.
Trang trại heo của anh Duẫn được đầu tư hệ thống chăn nuôi hiện đại, đảm bảo vệ sinh môi trường. Một gian nuôi heo thịt, mỗi chuồng rộng 25m² chứa hơn 20 con. Có hệ thống cho ăn, hầm biogas, vòi uống nước tự động. Gian còn lại nuôi heo nái. Mỗi con heo nằm mỗi ngăn và được cho ăn theo chế độ.
Khi đến kỳ sinh đẻ, heo nái được cho nằm trên sàn cao, có thông hơi ở dưới sàn, đồng thời kèm theo hệ thống quạt mát. “Cho heo nái lên sàn đẻ vừa sạch sẽ vừa đảm bảo an toàn cho heo con sinh trưởng tốt. Vì nằm dưới đất rất dễ sinh bệnh”, anh Duẫn chia sẻ. Cứ thế, số heo nái tăng trưởng và phát triển mạnh cho ra nhiều lứa heo con. Đến nay, tổng số đàn heo của gia đình anh Duẫn lên đến 200 con heo thịt và 20 con heo nái.
Anh Duẫn cho biết, một ngày phải tắm hai lần mới đảm bảo vệ sinh chuồng trại và không ảnh hưởng đến môi trường. Đúng như anh nói, tuy là trang trại nuôi heo số lượng lớn, nhưng khi đặt chân vào đây hầu như không có mùi hôi. Bởi, tất cả phân heo đều được xử lý bằng hệ thống hầm Biogas, tạo ra nguồn khí gas lớn phục vụ cho 6 hộ dân xung quanh. Được biết, đây là mô hình nuôi heo khép kín đầu tiên ở xã Ba Động.
Bình quân cứ 4 tháng anh Duẫn xuất heo thịt ra thị trường một lần. Mỗi lần xuất khoảng 20 - 30 con heo với cân nặng 1 tạ/con. Với giá cả ổn định 45 – 50 nghìn/kg anh Duẫn thu về 300 triệu đồng/mỗi lần bán. Ngoài ra, anh Duẫn còn thu số tiền lớn từ việc bán heo giống cho các hộ chăn nuôi và sẵn lòng chia sẻ kinh nghiệm nuôi heo cho những ai muốn đầu tư vào mô hình nuôi heo khép kín.
Ngoài nuôi heo khép kín, anh Duẫn còn sở hữu hơn 20 ha keo. Bình quân mỗi hécta keo cho sản lượng hơn 100 tấn, đem về nguồn thu mỗi năm từ cây keo là 300 triệu đồng. Để tăng thu nhập, anh còn trồng thêm 5 sào cỏ để nuôi 4 con bò lai.
Sắp tới, anh Duẫn dự định sẽ tăng thêm số lượng bò lên 20 con. Anh Duẫn tâm sự: “Đầu tư vào bất cứ cái gì đều phải bỏ công ra chăm sóc mới thu được lợi nhuận cao. Làm nông là vậy. Có chịu khó mới thành công được”.
Có thể bạn quan tâm

Sau những tháng ngày mệt mỏi vì kinh doanh bất động sản thua lỗ, bà Phạm Thị Thu Cúc quyết đoạn tuyệt với nghề này. Vay mượn thêm tiền bạc, gia đình bà Cúc bỏ Đà Lạt vào vùng Đạ Nghịt, xã Lát, huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng mua đất lập vườn, tập làm nông dân.

Ngày 28.11, theo thống kê của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, giá trị nhập khẩu nhóm mặt hàng thức ăn gia súc và nguyên liệu trong tháng 11.2014 ước đạt 293 triệu USD, đưa giá trị nhập khẩu 11 tháng đầu năm đạt gần 3,03 tỉ USD, tăng 7,8% so với cùng kỳ năm 2013.

Giá bán vải thiều tại Bắc Giang ổn định, dao động từ 8.000 đến 18.000 đồng/kg. Trong khi đó, giá thành phẩm loại ngon tại TPHCM đạt 35.000 đến 40.000 đồng mỗi kg; tại các cửa khẩu dao dộng từ 20.000 đến 22.000 đồng/kg.

Những ngày cuối tháng 11, khi nguồn cung trong nước thiếu hụt trong khi nhu cầu nhập khẩu trên thế giới vẫn cao, giá tiêu trong nước đã vượt mốc 200.000 đồng/kg, mức cao nhất từ trước đến nay.

Năm nào cũng vậy, khi mùa mưa đến, dịch bệnh trên tôm lại có chiều hướng gia tăng, ảnh hưởng không nhỏ đến năng suất, hiệu quả tôm nuôi. Riêng năm nay dịch bệnh có nguy cơ bùng phát cao hơn khi diện tích tăng quá nhanh trong khi sự trang bị về kiến thức để ứng phó của người nuôi còn quá “mỏng”.