Kinh Nghiệm Nuôi Tôm Hạn Chế Dịch Bệnh Tại Vùng Biển Giao Phong Ở Nam Định

Nuôi tôm mang lại lợi nhuận rất cao nhưng rủi ro cũng rất lớn. Mặc dù ngành nông nghiệp đã cố gắng tìm hiểu nguyên nhân để kiểm soát dịch bệnh, nhưng vẫn không thể ngăn chặn được, đặc biệt là bệnh chết sớm (bệnh hoại tử gan tụy) ở tôm.
Đứng trước những khó khăn đó thì việc kết hợp khoa học và kinh nghiệm thực tiễn để phòng trừ dịch bệnh, giảm thiểu thiệt hại là việc làm cần thiết. Chúng tôi xin giới thiệu kinh nghiệm của một nông dân nuôi tôm thẻ chân trắng hạn chế dịch bệnh. Đó là ông Cao Văn Ba ở Hợp tác xã Nuôi trồng thủy sản I xã Giao Phong, huyện Giao Thủy, tỉnh Nam Định.
Ông Nguyễn Văn Ba đã nuôi tôm trên 10 năm. Khi bắt đầu nuôi, tôm của ông cũng thường xuyên bị dịch bệnh, gia đình chịu thiệt hại lớn. Sau nhiều năm nghiên cứu từ nuôi mật độ thưa, tẩy dọn ao theo đúng quy trình kỹ thuật, chọn mua tôm ở cơ sở sản xuất có uy tín nhưng dịch bệnh vẫn không tránh khỏi. Ông đã đi tham quan một vài mô hình nuôi tôm thành công, cộng với kinh nghiệm thực tiễn, ông nhận định khu ao nuôi ở Giao Phong chủ yếu bị ô nhiễm chất đáy, khi đáy ao đã ô nhiễm không thể xử lý triệt để được.
Ông quyết định đổ cát tối thiểu 30cm khắp đáy ao, kè bờ xung quanh bằng bê tông, xây bờ cao hơn mặt đường 0,5 m để hạn chế địch hại xâm nhập. Tôm giống được mua từ cơ sở có uy tín. Khi mới mua về ông nuôi trong ao ương với mật độ cao từ 2500 – 3000 con/m2. Sau một tháng, ông san sang ao khác, mật độ từ 60 – 80 con/m2. Khi thu hoạch tôm xong, ông tiến hành rửa sạch cát ở đáy ao, phơi khô rồi nuôi tiếp. Với cách làm này, 2 năm qua, tôm của ông không bị dịch bệnh và phát triển rất tốt. Hiện, ông đang nuôi gần 10 ha và mỗi năm, ông thu được từ 5 - 7 tỷ đồng. Ông cũng khuyến cáo bà con xung quanh nên ứng dụng cách làm của ông để hạn chế dịch bệnh. Đây là kinh nghiệm hay cần được nghiên cứu áp dụng.
Có thể bạn quan tâm

Australia là một trong những nước có mức tiêu thụ thuỷ sản bình quân đầu người tăng từ 10kg/năm vào những năm 1990 lên khoảng 25kg/năm hiện nay. Tuy nhiên, mức tiêu thụ bình quân này vẫn còn thiếu 40% so với khuyến cáo của các tổ chức về sức khoẻ của nước này, nên, nhu cầu tiêu thụ thuỷ sản của Australia sẽ còn tăng hơn nữa.

Cùng với đó, một số hộ dân trong xã đã có sẵn chuồng trại và kinh nghiệm chăn nuôi dê. Trên thực tế, chăn nuôi dê đã phát triển ở xã từ khoảng 10 năm trở lại đây. Tuy nhiên, do chưa được quy hoạch cụ thể về vùng chăn nuôi, đa số các hộ đều nuôi dê tự phát và chăn thả tự do ảnh hưởng đến sản xuất nông, lâm nghiệp. Thêm vào đó, để bắt đầu nuôi dê cần khá nhiều vốn vì giá dê giống luôn ở mức khá cao, một con dê sinh sản nặng 30kg có giá khoảng 3-4 triệu đồng.

Đưa chúng tôi đi thăm khu trang trại, ông Ngọc vui vẻ cho biết, đối với ông, nuôi hươu, nai không phải là mới mẻ. Từ năm 2000, nhà ông đã nuôi hươu, nai rồi, nhưng lúc đó do điều kiện kinh tế eo hẹp nên chỉ nuôi được 4 con hươu, nai để tận dụng diện tích 2ha đất đồi của nhà. Qua quá trình nuôi, ông nhận thấy 2 loài động vật này phát triển tốt, ổn định và phù hợp với điều kiện khí hậu ở đây.

Cách ngã tư Ga (Q.12) khoảng 2 km, đi qua những con đường ngoằn ngoèo nhưng khi hỏi thăm thông tin về trại nuôi chó Phú Quốc của anh Tưởng Văn Quý thì rất nhiều người biết. Không những nổi tiếng ở địa phương mà tiếng lành đồn xa đến nhiều tỉnh thành trong cả nước với nghề nuôi chó Phú Quốc của chàng trai trẻ có biệt danh “Quý khuyển”.

Phương pháp sạ hàng lúa bằng máy kéo tay là một tiến bộ kỹ thuật mới trong sản xuất nông nghiệp đang được nhân rộng ở huyện Cái Bè (Tiền Giang). Hiện toàn huyện có 120.000 máy sạ hàng, đáp ứng nhu cầu xuống giống cho hơn 98% diện tích lúa Hè thu.