Khá Lên Nhờ Tận Dụng Bờ Liếp Trồng Màu

Nếu như chỉ nghe giới thiệu, không nhìn tận mắt thì không ai tin trên vùng đất giáp biển như Mỹ Bình, xã Phú Tân, huyện Phú Tân, lại phủ kín hoa màu trong suốt hai mùa mưa nắng.
Vừa chỉ tay về phía bờ đê, ông Nguyễn Hoàng Khoa, Phó Chủ tịch UBND xã Phú Tân, cho hay: “Cả con đê dài 4 km được bà con tận dụng trồng hoa màu, vừa cho thu nhập khá, vừa giữ được thân đê và cảnh quan”.
Ông Lê Văn Sơn là một trong những lão nông đi đầu trong phong trào trồng hoa màu trên đất trống, trên bờ liếp của xứ biển Mỹ Bình.
Ông bộc bạch: Vợ chồng ông phiêu bạt từ xứ Vĩnh Thuận (Kiên Giang) đến vùng đất này lập nghiệp từ năm 1982. Ban đầu gia đình sinh sống bằng nghề nuôi tôm và khai thác huê lợi từ rừng phòng hộ trên diện tích đất 4,5 ha. Sau cơn bão số 5 (năm 1997) gia đình ông có tới 9 nhân khẩu đã chuyển vào khu vực đê biển Tây sinh sống, cuộc sống chủ yếu nhờ vào con tôm, con cá.
Nhờ ý thức được sự nghèo khó, cả nhà chí thú làm ăn. Ông Sơn đã nghĩ ra nguồn thu nhập thứ hai và đến bây giờ là nguồn thu nhập chính của gia đình: trồng hoa màu trên diện tích đất bờ liếp, vuông tôm, thân đê.
Bà Bảnh, vợ ông Sơn, cho biết, mỗi năm, trung bình gia đình trồng 3 vụ rau màu và thêm 1 vụ cải bán vào dịp Tết Nguyên đán. Thương lái thu mua tận nhà với giá ổn định. Trung bình bí, khổ qua có giá từ 5.000-8.000 đồng/kg. Mỗi vụ mùa (3 tháng), gia đình bà thu lãi khoảng 20 triệu đồng. Những lúc cao điểm, có ngày thu nhập 2 triệu đồng. Riêng liếp bí rợ, mỗi ngày bán bông cũng được trên 100.000 đồng.
Học tập từ mô hình của ông Sơn, đến nay cả xóm Mỹ Bình đã phủ xanh hoa màu trên đoạn đê dài 4 km.
Ông Nguyễn Hoàng Khoa cho biết, gia đình ông Sơn bắt đầu trồng màu từ năm 2000. Ban đầu trồng trên diện tích nhỏ, càng về sau ông tận dụng hết diện tích đất sân nhà, bờ vuông, triệt để không còn mảnh đất nào trống. Từ 3-4 năm trước, ông Sơn bắt đầu mở rộng diện tích đất trồng rau màu lên tới hơn 9.000 m2.
Ban đầu việc tưới tiêu rất vất vả, nhất là vào mùa khô. Chính vì thế gia đình đầu tư tiền khoan giếng nước. Có giếng nước, ông Sơn nối ống kéo dài hàng ngàn mét để tưới tiêu. Từ đó, hoa màu nghịch mùa cho thu nhập càng tăng. Mỗi mùa vụ, ông Sơn thu hoạch khoảng 2 tấn bí rợ, hơn 1 tấn khổ qua và hơn 2 tấn dưa leo, lợi nhuận sau khi trừ chi phí hơn 20 triệu đồng.
Từ việc chỉ trông chờ vào nguồn lợi thuỷ sản trên đất rừng phòng hộ, nay những lão nông như ông Sơn ở Mỹ Bình đã khẳng định được sức trù phú của vùng đất mặn. Hơn 30 năm gắn bó với vùng đất biển, gia đình ông đã thoát cảnh nghèo khó và là một trong những hộ có thu nhập cao ở Mỹ Bình.
Có thể bạn quan tâm

Ốc nhảy - con ốc được xem là vua của các loài ốc đang mang lại thu nhập cao cho nhiều ngư dân xã Đức Minh (Mộ Đức, Quảng Ngãi). Mỗi ngày ra khơi lặn sâu dưới đáy biển bắt ốc, mỗi gia đình ngư dân thu về tiền triệu.

Trên những vùng khô hạn, lượng mưa ít thì việc đảm bảo nguồn nước cung cấp cho cây trồng là điều cần thiết. Đối với cây thanh long nếu không đủ nước tưới thì năng suất giảm rõ rệt, cây cho trái nhỏ, chất lượng kém.

Vào thời điểm này, nông dân đã cải tạo lại ao đầm trên những diện tích tôm nuôi bị thiệt hại và thả nuôi hơn 1.200ha, chủ yếu là tôm nuôi theo mô hình quảng canh cải tiến.

Nhận thấy dứa là cây dễ trồng, vốn đầu tư ít, thời gian canh tác ngắn, quả dứa lại dễ tiêu thụ và được giá, năm 2014, nhiều hộ dân bản Háng Lìa, xã Sa Lông (huyện Mường Chà) tự bỏ vốn sang tỉnh Lào Cai mua dứa giống về trồng trên những nương đất bạc màu và những khoảnh nương trồng cây khác nhưng kém hiệu quả. Đến nay, toàn bản đã có gần 30 hộ trồng dứa. Nhà trồng ít gần 10 nghìn cây, nhà trồng nhiều 60.000 – 70.000 cây...

Khảo sát tình hình thực tế sò huyết nuôi ở các bãi sò trên địa bàn tỉnh trong thời gian giữa tháng 4-2014 cho thấy xuất hiện hiện tượng sò huyết chết với tỷ lệ khá cao ở các xã: Tân Xuân, Bảo Thạnh (Ba Tri); sò có dấu hiệu yếu ở xã Thạnh Hải (Thạnh Phú, Bến Tre).