Gà Đồi Yên Thế Trượt Dốc!

Một vùa vải bội thu là niềm vui lớn với người dân các vùng trồng vải ở Lục Ngạn. Ngược lại “180 độ”, người dân vùng Yên Thế đang phải than ngắn, thở dài với những đàn “gà đồi Yên Thê”- thương hiệu mà cả chính quyền và nông dân cố công gây dựng mấy năm qua với nhiều kỳ vọng.
Số là, khoảng tháng 11/2012, trước Tết Nguyên đán không lâu, Hà Nội với Bắc Giang ký kết chương trình tiêu thụ 5 triệu con gà đồi Yên Thế và cùng nhau ráo riết triển khai thực hiện. Khi đó, gà đồi Yên Thế tiến về Hà Nội là chuyện thời sự “nóng rẫy”. Giá gà đồi Yên Thế dịp Tết Quý Tỵ 2013 lên đến 70.000- 80.000 đồng/kg gà lông. “Hiệu ứng” của chương trình đã khiến người nuôi háo hức, mạnh dạn vay vốn ngân hàng đầu tư tái đàn, kỳ vọng Tết Giáp Ngọ 2014 sẽ tiêu thụ tương tự hoặc hơn Tết trước.
Ác nỗi, cuối năm 2013, gà trắng của Thái Lan nuôi tại Việt Nam tăng đột biến, giá bán rẻ, đồng thời đùi gà Mỹ nhập khẩu vào Việt Nam số lượng lớn, khiến giá gà đồi Yên Thế liên tục giảm.
Tuy vậy, người dân Yên Thế vẫn hăm hở nuôi số lượng lớn, hậu quả là cung vượt cầu, gà đồi Yên Thế thảm bại nặng nề trong dịp Tết Giáp Ngọ 2014. Và từ đó, người nuôi ở Yên Thế cứ “buồn” mãi hết lứa gà này đến lứa gà khác. Hiện nhiều hộ gia đình ở Yên Thế như “ngồi trên lửa” với số tiền vay ngân hàng hàng trăm triệu đồng chưa biết lấy gì để trả, nguy cơ nợ xấu đã hiện hữu.
Còn nhiều nguyên nhân khác khiến gà đồi Yên Thế “trượt dốc” thê thảm như: Không tính đến yếu tố mùa vụ trong chăn nuôi; giá thức ăn chăn nuôi quá cao; xúc tiến thương mại và quảng bá thương hiệu chưa tốt... Song, có lẽ điều đáng quan tâm nhất là vai trò của chính quyền địa phương.
Những câu hỏi đặt ra: Trước khi ký kết chương trình 5 triệu con gà đồi Yên Thế, gà tiêu thụ vẫn diễn ra bình thường dù không nhiều, không có biến động lớn về giá, người dân không có gánh nặng nợ ngân hàng, nhưng hậu chương trình thì sao? Đến thời điểm khó khăn này, trách nhiệm của các nhà quản lý trong việc hoạch định chính sách, dự báo thị trường thế nào?...
Lại thêm một ví dụ điển hình cho tình trạng làm nông nghiệp tự phát, manh mún, không có quy hoạch. Thiệt hại cuối cùng vẫn đè nặng lên vai người nông dân!
Có thể bạn quan tâm

Tình hình nuôi tôm biển (tôm sú, tôm thẻ chân trắng) trong vùng quy hoạch ngọt hóa (VQHNH) đã và đang xảy ra. Nếu diện tích này tăng, sẽ gây ô nhiễm môi trường và phá vỡ vùng nước ngọt trong hệ thống Cống đập Ba Lai (Bến Tre).

Trạm Khuyến nông TP.Cao Lãnh (Đồng Tháp) vừa tổ chức hội thảo về kết quả sản xuất nấm bào ngư. Mô hình được triển khai thực hiện từ tháng 11/2012 đến tháng 3/2013 tại xã Hòa An và Tịnh Thới.

Với lợi thế là dễ trồng, dễ chăm sóc, ít bị sâu bệnh, đầu ra ổn định, cây tắc đã được nhiều hộ dân ở xã Tân Thiềng (Chợ Lách - Bến Tre) chọn làm kinh tế gia đình. Trong đó có gia đình nông dân Lê Văn Sớt (56 tuổi), ở ấp Tân Thạnh - xã Tân Thiềng. Gia đình ông Sớt đã trồng tắc hơn 25 năm qua, với hiệu quả cao.

Phòng Nông nghiệp và phát triển nông thôn huyện Lai Vung (Đồng Tháp) cho biết, hiện tại huyện có khoảng 20 tấn quýt hồng rải vụ đang gặp khó khăn trong khâu tiêu thụ.

Ông Trần Châu Giang - Phó phòng NN&PTNT huyện Duy Xuyên (Quảng Nam) cho biết, gần cuối tháng 3 dương lịch đến nay tại xã Duy Thành và Duy Vinh có khoảng 15ha tôm thẻ chân trắng của hàng chục hộ dân bị nhiễm bệnh chết hàng loạt, ước tổng thiệt hại hơn 100 triệu đồng.