Đánh Bắt Bằng Ngư Cụ Cấm Nguy Cơ Huỷ Diệt Thuỷ Sản Hồ Dầu Tiếng (Tây Ninh)

Liên tục từ năm 2005 đến nay, tỉnh Tây Ninh đã đầu tư hơn 4 tỉ đồng để thả bổ sung các loại cá giống xuống hồ Dầu Tiếng (Tây Ninh).
Nhờ sự đầu tư kịp thời, sản lượng đánh bắt hàng năm đã đạt 3.500 tấn thủy sản, giúp cho hơn 1.300 người có việc làm, có thu nhập. Nhưng hiện nay, tình trạng sử dụng các ngư cụ bị cấm đang tái diễn tràn lan, dẫn đến nguồn cá giống vừa bổ sung có nguy cơ bị huỷ diệt.
Ven theo bờ đập của hồ, nhiều cảnh tượng làm ăn, sinh sống của người dân diễn ra rất lộn xộn, nhếch nhác, ghe thuyền neo đậu rải rác khắp nơi. Cách cống số 1 không xa có hàng trăm ghe thuyền tụ lại, người dân che chắn lều trại tạm bợ ven bờ đập như một làng chài di động.
Những người sử dụng phương tiện đánh bắt thuỷ hải sản thô sơ, truyền thống không phải đăng ký và không nộp bất kỳ loại lệ phí nào. Trong khi đó, tình trạng sử dụng các phương tiện đánh bắt mang tính hủy diệt vẫn diễn ra khá phổ biến, như việc ủ chà, lưới mành mành kéo tay, ghe cào có gắn xung điện (nhủi), vó đèn, đăng dến, chích điện v.v…
Dọc theo đầu nguồn hồ Dầu Tiếng, người dân dùng dây giăng phó đèn đêm như mắc cửi, làm cản trở việc lưu thông của các loại ghe tàu qua lại. Ven theo bờ hồ và các đảo, cù lao trong hồ, dến (lưới mành mành) đăng kín mọi nơi; dưới mặt nước la liệt các bãi ủ chà, nhiều bãi ủ chà ở độ sâu dưới mặt nước hơn 10 mét. Một đống chà ủ dưới đáy hồ mỗi lần khai thác là đủ các loại thuỷ sản bị bắt, có mẻ vớt chà cho thu hoạch tới 500 kg thủy sản.
Anh Nguyễn Văn Hải, một ngư dân chuyên sống bằng nghề dăng lưới bén trong hồ Dầu Tiếng than phiền, mấy phương tiện đánh bắt hủy diệt làm cạn kiệt nguồn thuỷ sản trong hồ, khi nước rút một số người lại bao chiếm, mua bán vùng đánh bắt làm cho những người sống bằng nghề đánh bắt truyền thống rất khó khăn…
Chính quyền và các ngành liên quan cần tăng cường công tác tuyên truyền, giáo dục và xử phạt thật nghiêm khắc đối với những người đánh bắt cá giống mới thả bổ sung. Đặc biệt, phải kiên quyết cấm tuyệt đối những loại ngư cụ đánh bắt mang tính hủy diệt đang tái diễn tràn lan như hiện nay.
Có thể bạn quan tâm

Đến thăm mô hình kinh tế VACR của chị Ra Phát Thị Gấm, người Cơ Tu ở thôn Brùa, xã Jơ Ngây (Đông Giang - Quảng Nam), chúng tôi thật sự thán phục trước sự đảm đang của chị

Năm 2011, ngành chăn nuôi đặt mục tiêu giá trị sản xuất tăng 7,5-8% so với năm 2010, chiếm tỷ trọng 30-32% trong nông nghiệp. Tuy nhiên, hiện giá thức ăn chăn nuôi (TĂCN) tăng cao, dịch bệnh trên gia súc, gia cầm diễn biến phức tạp, nguy cơ người chăn nuôi bỏ chuồng đang trở thành thách thức lớn đối với sự phát triển của ngành

Tại Bình Định, không một hoạt động nào liên quan đến sản xuất nông nghiệp mà không có KNVCS. Công việc ngập đầu là thế, nhưng 1 tháng làm việc của họ chỉ bằng nông dân bán 1 buồng chuối.

Huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng có diện tích vườn cây ăn trái gần 14.000 ha, trong đó diện tích cây có múi chiếm khoảng 6.500 ha. Cây có múi được phân bố ở vùng có địa hình trung bình và vùng trũng của huyện. Hai loại cây có múi là bưởi Năm Roi và cam sành.

Cận Tết, khách hàng tấp nập về xã Lương Phong, huyện Hiệp Hoà (Bắc Giang) thu mua bưởi Diễn. Những trái bưởi vàng tươi, thơm ngát giữa rét đậm nhưng cho niềm vui ngọt ngào.