Chuyện 12 Con Dê Đi Lạc

Một chuyện tuy nhỏ, xảy ra ở Thanh Hóa, nhưng đang gây xôn xao dư luận trong những ngày này, được báo chí hết sức quan tâm.
Số là để thực hiện chương trình hỗ trợ giảm nghèo bền vững cho các huyện miền núi, thị xã Bỉm Sơn và huyện Thạch Thành có ký kết một chương trình kết nghĩa.
Sau đó, UBND thị xã Bỉm Sơn đã bàn giao cho UBND huyện Thạch Thành 24 con dê giống, để cấp cho 6 hộ nghèo của xã Thành Yên, huyện Thạch Thành. Thế nhưng chỉ có 12 con dê đến được với các hộ nghèo. Còn 12 con thì được chở thẳng đến trang trại của ông… Bí thư Huyện ủy.
Lý giải về chuyện này, Chủ tịch UBND xã Thành Yên cho rằng: “Thì đưa vào đó có điều kiện chăm sóc, vì trang trại của bác ấy (tức Bí thư Huyện ủy) đã có hơn 70 con dê rồi. Tại Trạm trưởng Trạm khuyến nông huyện phân bổ thế. Xã thấy cũng chẳng đáng là bao, nên cũng ký xác nhận”.
Còn chính người được nhận 12 con dê trên, là ông Bí thư Huyện ủy, thì cho rằng: “Biết là có dê vào trang trại, nhưng tôi nhầm với dê của một dự án khác, chứ không biết đó là dê giảm nghèo của Bỉm Sơn”.
Rõ ràng là dê cấp cho những hộ nghèo của xã mình. Thế mà ông Chủ tịch lại sợ người nghèo “không có điều kiện chăm sóc” những con dê đó, nên đã đưa một nửa vào trang trại của ông Bí thư huyện để “có điều kiện chăm sóc”.
Còn ông Bí thư huyện thì “nhầm” với dê của một dự án khác. Làm gì có dê của một dự án khác nữa mà nhầm? Là người đứng đầu một huyện nghèo, bao nhiêu dự án xóa đói giảm nghèo trong huyện, ông phải nắm rõ chứ?
Theo thống kê, xã Thành Yên có 840 hộ, thì có tới 252 hộ nghèo, nghĩa là số hộ nghèo chiếm đến trên 30%.
Sự kiện 12 con dê chui vào trang trại của ông Bí thư Huyện ủy, có 2 cách hiểu.
Một là tiêu chí hộ nghèo của huyện Thạch Thành khác với tiêu chí hộ nghèo trên cả nước, do Bộ LĐ-TB&XH quy định. Và ông Bí thư Huyện ủy là một trong những hộ nghèo đó.
Nhưng chẳng lẽ nghèo mà có trang trại, trong trang trại đã có đến hơn 70 con dê (và tất nhiên còn có nhiều thứ khác nữa). Hộ nghèo mà còn như thế, thì những hộ không nghèo còn… giàu có đến cỡ nào?
Hai là số tiền hay số tài sản trong các dự án xóa đói giảm nghèo trong huyện đã bị bớt xén, mà cụ thể là trong dự án này, số dê cho người nghèo đã bị bớt hẳn một nửa.
12 con dê giống, đối với xã, thì “chẳng đáng là bao”, như lời ông Chủ tịch xã. Nhưng đối với 6 hộ nghèo kia, nếu mỗi hộ được 4 con, thì đó là một tài sản lớn, có thể trở thành cái đòn bẩy để giúp họ thoát nghèo.
12 con dê là vật sống, có thể nhìn thấy được. Thế còn những thứ khác, lớn hơn 12 con dê gấp nghìn lần, nhưng là vật “chết”, nghĩa là không nhìn thấy được, như đất đai, tiền bạc… trong các dự án khác, thì các “quan”, khi có điều kiện có “cầm nhầm” không?
Có thể bạn quan tâm

Theo giới kinh doanh lúa gạo, giá giảm vào thời điểm này một phần do tác động của việc Trung Quốc cấm nhập khẩu gạo tiểu ngạch và cũng không loại trừ nguyên nhân doanh nghiệp xuất khẩu ép giá thu mua bởi hiện tại nguồn cung gạo trong nước đang rất khan hiếm và nhu cầu nhập khẩu của các nước, đặc biệt là Philippines, Malaysia, Indonesia đang còn rất lớn.

Năm 2014, Trung tâm Khuyến nông Khuyến ngư tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu đã triển khai mô hình trình diễn “Ương giống tôm chân trắng” tại hộ ông Phạm Văn Trí ở ấp Ông Tô, xã Phước Thuận, huyện Xuyên Mộc – khu vực có diện tích nôi tôm công nghiệp lớn nhất toàn tỉnh hiện nay (trên 150 ha).

Theo lịch khai thác hải sản của ngư dân thì hiện nay, mùa đánh cá cơm đã trôi qua được một trăng, tức bằng khoảng một tháng dương lịch. Tuy nhiên khác với mọi năm, năm nay sản lượng khai thác cá cơm của ngư dân đạt thấp, trong khi đầu ra của mặt hàng cá hấp lại không ổn định, khiến giá thu mua giảm mạnh.

Theo giới thiệu của cán bộ phòng nông nghiệp huyện, chúng tôi đến thăm mô hình nuôi cá lồng của gia đình ông Trương Công Suất, ở làng Côn, xã Ái Thượng, ông cho biết: “Sau khi Nhà máy Thủy điện Bá Thước 2 đi vào vận hành, gia đình tôi đầu tư đóng 5 lồng bè, thả từ 300 đến 400 con cá.

Tuy nhiên, trong tổng số diện tích trên có tới 1.400 ha không chủ động được nguồn nước trong quá trình sản xuất. Nguyên nhân là do những diện tích này nằm trên độ dốc cao, trong khi hệ thống thủy lợi xuống cấp, thiếu nguồn nước, năng lực tưới kém, do vậy, hiệu quả sản xuất không cao.