Cái giật mình khi quả vải Việt đi Mỹ

Nông dân “giật mình” vì một quả vải miền Bắc muốn sang Mỹ, phải vượt ngàn km “quá cảnh” miền Nam.
Các DN giật mình vì cả ngàn km ấy là ngàn thứ chi phí, từ vận tải, cho đến bảo quản, và cả những thứ “không chính thức” khác.
Còn những người làm quản lý không thể không giật mình khi cái tối thiểu của tối thiểu về chất lượng xuất khẩu- chiếu xạ để diệt trừ vi khuẩn- cả nước chỉ có hai trung tâm. Và việc thực hiện yêu cầu tưởng rằng phải bắt buộc này chỉ được nhắc tới khi có đòi hỏi từ phía Mỹ.
Hôm qua, Bộ trưởng Cao Đức Phát đã có một cuộc kiểm tra cơ sở chiếu xạ đầu tiên của miền Bắc.
Chuyện rất đơn giản. Dây chuyền của Trung tâm Chiếu xạ HN có năng lực 20-30 tấn vải, nhãn mỗi ngày.
Cái thiếu chỉ còn là 9 tỷ đồng, khoản tiền nâng cấp kho lạnh mà hiện Bộ KHCN chưa bố trí.
Bộ trưởng Cao Đức Phát nói ngay: “Ngay trong tuần tới, tôi sẽ trao đổi với Bộ trưởng Bộ KHCN để có giải pháp hỗ trợ Trung tâm trong năm 2015”.
Rất quyết đoán. Và rất đáng để tin là ngay vụ vải tới, nông dân miền Bắc không còn phải rồng rắn đưa vải vào Nam nếu muốn xuất khẩu.
Bộ trưởng Phát cũng đã nói tới việc áp dụng- nhấn mạnh là trên diện rộng- các công nghệ an toàn vệ sinh thực phẩm, công nghệ nâng cao giá trị các loại nông sản như những điều kiện để nông sản Việt có thể “vươn tới thị trường xa, giá trị cao, và cạnh tranh được với nông sản các nước khác”.
Nông dân sẽ biết ơn ông nếu điều đó nhanh chóng trở thành sự thật chứ không dừng ở một lời hứa như họ vẫn nghe suốt mấy thập kỷ nay.
Xin cảm ơn Bộ trưởng vì sự quyết đoán của ngày hôm nay. Nhưng vẫn cần phải nhắc là còn có thêm một cái giật mình nữa. Cái giật mình của những người tiêu dùng trong nước.
Bởi nhu cầu ăn quả vải “Tiêu chuẩn xuất Mỹ” giờ đây đã trở thành thiết yếu khi đã rất xa rồi cái thời ăn lấy no, bất kể thứ gì, bất biết tình trạng.
Bởi chuyện tiêu chuẩn Mỹ cho người Mỹ và chẳng cần tiêu chuẩn gì cho đồng bào, ngẫm đi ngẫm lại thấy có gì đó bất ổn.
Bởi chỉ khi chất lượng quả vải bày bán vỉa hè trong nước cũng như quả vải xuất Mỹ thì trồng trọt nói riêng hay nông nghiệp nói chung mới có thể nói đến hai chữ “cạnh tranh”.
Bởi cạnh tranh ở trời ở bể gì mà vẫn thua ngay trên sân nhà thì liệu điều đó còn mấy ý nghĩa!
Có thể bạn quan tâm

Niên vụ mía 2014 - 2015 ở xã Ninh Tân (thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa) đã khép lại. Một vụ sản xuất gặp sâu bệnh, nắng hạn đã khiến nông dân kiệt quệ. Đã vậy, nhiều nông hộ còn đang đối mặt với việc bị Công ty Cổ phần Đường Khánh Hòa (KSC) phạt vi phạm hợp đồng (HĐ) vì không giao đủ số lượng mía như cam kết.

Một số thương lái đang tìm mua cau non ở các địa phương vùng đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) với giá cao. Theo các ngành chức năng, người dân cần cảnh giác, không nên thấy giá cao mà đốn bỏ những loại cây đặc sản của địa phương để trồng cau.

Khắc phục tình trạng thiếu nước sản xuất do nắng hạn kéo dài, thời gian qua, nhiều nông dân tại xã Lợi Hải (Thuận Bắc - Ninh Thuận) đã chủ động khoan giếng, lắp đặt hệ thống tưới nước tiết kiệm, góp phần giảm công lao động, tăng năng suất cây trồng, ổn định cuộc sống.

Thông tin từ Chi cục Bảo vệ thực vật tỉnh Lào Cai, trên địa bàn tỉnh hiện có 1.477 ha lúa xuân bị nhiễm rầy, tập trung chủ yếu tại các huyện: Bát Xát, Bảo Thắng, Văn Bàn, Mường Khương và thành phố Lào Cai.

Vụ khoai mỡ năm 2015, nông dân vùng Đồng Tháp Mười huyện Tân Phước (Tiền Giang) xuống giống được 413 ha. Đầu tháng 5/2015, bà con đã thu hoạch được tổng cộng 350 ha, đạt trên 70% diện tích. Khoai mỡ trúng mùa, được giá, nông dân lãi cao, rất phấn khởi.