Nuôi tảo giúp cải thiện amonia và carbon dioxide

Bài viết tập trung vào các phương pháp để cải thiện amonia và carbon dioxide trong tập quán nuôi tảo để giảm thiểu quá trình mất dinh dưỡng thông qua sự bốc hơi.
Nuôi tảo cũng giống như bất kỳ hình thức canh tác nông nghiệp, rất nhạy cảm với sự phú dưỡng. Rào cản lớn nhất của việc nuôi tảo ở quy mô thương mại là sử dụng hiệu quả các chất dinh dưỡng dễ bị thất thoát, đặc biệt là amonia và carbon dioxide và nguồn thức ăn để nuôi tảo.
Hiện tại, xã hội tạo ra một lượng lớn chất thải trong không khí và nước mà không được kiểm soát hay xử lý chặt chẽ. Chúng bao gồm chất thải công nghiệp và nông nghiệp làm nguồn dinh dưỡng để nuôi tảo ở quy mô thương mại hơn là gây ô nhiễm bề mặt đất, nước và không khí.
Tuy nhiên, phương pháp mới này cần được phát triển để sử dụng dòng chất thải kém năng suất và chi phí cho việc sản xuất nhiên liệu sinh học từ tảo và thức ăn/thực phẩm.
Bài viết này tập trung vào các phương pháp để cải thiện amonia và sử dụng carbon dioxide trong tập quán nuôi tảo để thiểu quá trình thất thoát chất dinh dưỡng có giá trị thông qua sự bốc hơi. Sử dụng chất dinh dưỡng hiệu quả và tái chế là điều cần thiết để giảm thiểu chi phí đầu vào và ngăn ngừa ô nhiễm nước và không khí.
Trong hệ thống nuôi tảo, mối quan tâm lớn là độ pH nước.
Điều này là yêu cầu cần thiết của chất hóa học có trong nước đối với hệ thống cacbonat với sự hiện diện của amoni trong nước thải.
Nồng độ carbon vô cơ hòa tan (DIC) trong nước tăng như pH gia tăng sẽ giúp tảo phát triển, tuy nhiên khi amonia biến động và độc tính sẽ tăng theo làm ức chế sự phát triển của tảo và để giải quyết vấn đề này, nuôi tảo ở quy mô nhỏ giúp tránh được sự biến động pH làm tiêu hao amoniac (pH <7.5) mà không cần loại bỏ DIC trong nước (pH> 6.35).
Để nâng cao hiệu quả sử dụng dinh dưỡng từ CO2, hệ thống nuôi tảo phải tập trung vào việc tăng diện tích bề mặt, áp suất từng phần và thời gian tiếp xúc. Điều này được thực hiện bằng cách diện tích bề mặt và tăng nồng độ CO2 bằng cách thêm CO2 giàu hóa từ khí thải qua màng vào hầm chứa chứa nước có độ sâu lớn hơn.
Giảm thiểu biến động amonia có thể được thực hiện bằng cách định lượng amonia trong các hệ thống nuôi tảo nhằm giảm amonia dư thừa tích lũy trong nước và thoát ra môi trường.
Nhiều cách tiếp cận khác nhau cho phép sử dụng hiệu quả các chất dinh dưỡng thải dễ bay hơi trong quá trình nuôi tảo có thể cung cấp năng lượng và thực phẩm cho tương lai.
Có thể bạn quan tâm

Cá trê màu trắng dài khoảng 30cm đang được trả giá 2 triệu đồng. Một số chuyên gia nhận định, con cá có thể bị đột biến gen. Sáng 7/3, nhiều người hiếu kỳ kéo đến xem con cá trê màu trắng hồng tại nhà anh Ngô Anh Thiện (34 tuổi) ở thôn Cẩm Nê, xã Hòa Tiến, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng. Con cá nặng khoảng một kg, dài 30 cm được thả trong môi trường nước có bình sục oxy.

200 hộ nuôi trồng thủy sản xã Long Sơn (TP.Vũng Tàu), xã Lộc An (huyện Đất Đỏ) vừa tham dự lớp tập huấn kiến thức về pháp luật và nuôi trồng thủy sản do Chi cục Nuôi trồng thủy sản tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu tổ chức.

Trước ảnh hưởng của thời tiết xấu nên vùng biển ven bờ trong tỉnh liên tục có sóng to gió lớn. Theo đó đã làm nhiều ngư dân hành nghề lặn để bắt tôm nhí (tôm hùm con) không thể hành nghề.

Tuần qua, nông dân đã thả giống hơn 12.970ha, nâng tổng diện tích nuôi trồng thủy sản của tỉnh Bạc Liêu gần 102.960ha. Trong đó, diện tích tôm nuôi chiếm khoảng 102.750ha, còn lại là cá, thủy sản khác. Đồng thời thu hoạch trên 55.930ha với tổng sản lượng 1.359 tấn.

Khoảng 5 năm trở về trước, nghề nuôi nghêu ven biển Gò Công (Tiền Giang) được xem là “siêu lợi nhuận” (đầu tư 1 có thể lời 4 - 5 lần) do tỷ lệ hao hụt trong nuôi nghêu thấp, nghêu không có tình trạng bị chết hàng loạt, giá nghêu nằm ở mức cao (có lúc giá nghêu tại bãi lên tới 36.000 đồng/kg), tiêu thụ dễ dàng...