Nuôi tảo giúp cải thiện amonia và carbon dioxide

Bài viết tập trung vào các phương pháp để cải thiện amonia và carbon dioxide trong tập quán nuôi tảo để giảm thiểu quá trình mất dinh dưỡng thông qua sự bốc hơi.
Nuôi tảo cũng giống như bất kỳ hình thức canh tác nông nghiệp, rất nhạy cảm với sự phú dưỡng. Rào cản lớn nhất của việc nuôi tảo ở quy mô thương mại là sử dụng hiệu quả các chất dinh dưỡng dễ bị thất thoát, đặc biệt là amonia và carbon dioxide và nguồn thức ăn để nuôi tảo.
Hiện tại, xã hội tạo ra một lượng lớn chất thải trong không khí và nước mà không được kiểm soát hay xử lý chặt chẽ. Chúng bao gồm chất thải công nghiệp và nông nghiệp làm nguồn dinh dưỡng để nuôi tảo ở quy mô thương mại hơn là gây ô nhiễm bề mặt đất, nước và không khí.
Tuy nhiên, phương pháp mới này cần được phát triển để sử dụng dòng chất thải kém năng suất và chi phí cho việc sản xuất nhiên liệu sinh học từ tảo và thức ăn/thực phẩm.
Bài viết này tập trung vào các phương pháp để cải thiện amonia và sử dụng carbon dioxide trong tập quán nuôi tảo để thiểu quá trình thất thoát chất dinh dưỡng có giá trị thông qua sự bốc hơi. Sử dụng chất dinh dưỡng hiệu quả và tái chế là điều cần thiết để giảm thiểu chi phí đầu vào và ngăn ngừa ô nhiễm nước và không khí.
Trong hệ thống nuôi tảo, mối quan tâm lớn là độ pH nước.
Điều này là yêu cầu cần thiết của chất hóa học có trong nước đối với hệ thống cacbonat với sự hiện diện của amoni trong nước thải.
Nồng độ carbon vô cơ hòa tan (DIC) trong nước tăng như pH gia tăng sẽ giúp tảo phát triển, tuy nhiên khi amonia biến động và độc tính sẽ tăng theo làm ức chế sự phát triển của tảo và để giải quyết vấn đề này, nuôi tảo ở quy mô nhỏ giúp tránh được sự biến động pH làm tiêu hao amoniac (pH <7.5) mà không cần loại bỏ DIC trong nước (pH> 6.35).
Để nâng cao hiệu quả sử dụng dinh dưỡng từ CO2, hệ thống nuôi tảo phải tập trung vào việc tăng diện tích bề mặt, áp suất từng phần và thời gian tiếp xúc. Điều này được thực hiện bằng cách diện tích bề mặt và tăng nồng độ CO2 bằng cách thêm CO2 giàu hóa từ khí thải qua màng vào hầm chứa chứa nước có độ sâu lớn hơn.
Giảm thiểu biến động amonia có thể được thực hiện bằng cách định lượng amonia trong các hệ thống nuôi tảo nhằm giảm amonia dư thừa tích lũy trong nước và thoát ra môi trường.
Nhiều cách tiếp cận khác nhau cho phép sử dụng hiệu quả các chất dinh dưỡng thải dễ bay hơi trong quá trình nuôi tảo có thể cung cấp năng lượng và thực phẩm cho tương lai.
Có thể bạn quan tâm

Trước thực trạng ô nhiễm môi trường trong nuôi trồng thủy sản ngày một nghiêm trọng, năm 2016, Trung tâm Khuyến nông – Khuyến ngư Bà Rịa Vũng Tàu xây dựng mô hình trình diễn “Nuôi tôm thẻ chân trắng theo quy trình xi-phông thay nước khép kín” tại hộ ông Đặng Chí Đức ở phường 12, thành phố Vũng Tàu.

Hiện tôm càng xanh thương phẩm được thương lái đến ruộng thu mua với giá 200.000 - 220.000 đồng/kg (loại 50gram/con); loại 75gram/con giá 230.000 - 240.000 đồng/kg; loại 20 con/kg giá 245.000 - 270.000 đồng/kg, tăng 20.000 đồng/kg.

So với tháng trước, giá cá tra nguyên liệu tại ĐBSCL hiện giảm thêm từ 500 - 1.000 đồng/kg và ở mức khá thấp, nhiều người nuôi cá bị thua lỗ nặng.

Nuôi trồng, khai thác thủy hải sản Tin tức nuôi trồng Tin tức chế biến, XNK Kỹ thuật nuôi trồng Hỏi đáp, thảo luận Bắc Giang: Chủ động ngăn ngừa dịch bệnh ở thủy sản Nguồn tin: Báo Bắc Giang, 29/07/2016 Ngày cập nhật: 1/8/2016 Share Facebook Hiện chưa xảy ra dịch bệnh truyền nhiễm nguy hiểm trong nuôi trồng thủy sản nhưng nhiều nơi có hiện tượng cá chết rải rác, tiềm ẩn bùng phát dịch. Phòng bệnh được coi là giải pháp tốt nhất bảo đảm hiệu quả sản xuất.

Cá bống mú là loại thuỷ sản có giá trị kinh tế cao, đầu ra ổn định, phù hợp với điều kiện vùng đất Phú Tân (Cà Mau). Hiện nay, nhiều hộ dân ở ấp Xẻo Sâu, xã Nguyễn Việt Khái, huyện Phú Tân đang thực hiện có hiệu quả mô hình này.